Đôi khi những gì quá thân thuộc, người ta dễ cảm thấy bình thường. Người ta thường dễ dàng nói yêu chồng yêu vợ, dễ dàng nói xin lỗi và cảm ơn với bạn bè, đồng nghiệp, nhưng xem nhẹ hoặc quên mất việc nói yêu mẹ, cảm ơn mẹ, xin lỗi mẹ.
Hoặc sẽ có những trường hợp bản thân có thể dễ dàng tâm sự cùng bạn bè, cùng người yêu nhưng lại rất khó mở lời với mẹ. Có lẽ sợ mẹ buồn lòng, mẹ lo lắng hay mẹ khó xử, để đến cuối cùng, ta nghĩ mẹ chẳng hiểu gì về ta! Hãy mở lòng với mẹ, mạnh dạn hơn với mẹ, bởi mẹ là người lắng nghe ta, là người ta lỡ nói sai vẫn không sợ xấu hổ, là người không để bụng những câu nói “mích” lòng của ta.
Vì thế, đừng kiệm lời với mẹ, đừng ngại ngùng nói yêu mẹ mỗi ngày, đừng quên cảm ơn hay xin lỗi mẹ dù là điều nhỏ nhất. Và hãy sẵn sàng nói cho mẹ biết những cảm nghĩ về mẹ, về cách ta muốn mẹ hiểu ta, về vị trí bất biến của mẹ trong lòng ta, để mẹ an lòng, để mẹ ấm lòng, để mẹ hạnh phúc và cảm giác được yêu thương.
Trong con mắt một đứa trẻ, mẹ sinh ra là để chăm sóc con. Chưa bao giờ tôi tự đặt câu hỏi: Tại sao mẹ chấp nhận hy sinh vô điều kiện vì con? Mẹ tốt, rất tốt với tôi nhưng có lúc tôi nghĩ mẹ thật quá đáng, thật ác. Đã bao lần, mẹ mắng tôi, tôi đã khóc. Khóc vì uất ức, cay đắng chứ đâu khóc vì hối hận.
Có những lúc mẹ con em to tiếng với nhau. Em giận dỗi và không buồn để ý xem mẹ nghĩ gì. Em đã từng nghĩ là mẹ già, mẹ bảo thủ, mẹ không thương em. Nhưng thực sự lỗi lầm đó là của ai cơ chứ, chẳng phải là của em hay sao?
Cha mẹ chúng ta là những người rất tốt, tuy đôi khi họ có thể chưa đúng, những chắc chắn một việc đúng nhất mà họ đã làm được là cho chúng ta được đến trường. Để chúng ta hiểu được là chúng ta có sự hiểu biết và nhận thức nhằm hóa giải những mâu thuẫn của thế hệ và thời đạ
Là con gái, sau này lớn lên em cũng làm mẹ. Em cũng không muốn con mình sau này như tôi. Tới lúc khó khăn nhất, em mới biết bên mình không phải là bạn bè mà là gia đình, là mẹ, nơi tôi sinh ra và nuôi dưỡng cho đến khi tôi lớn lên.
Giờ đây, khi đã đủ nhận thức để trưởng thành, em muốn nói với mẹ rằng: “Con xin lỗi mẹ! Vì con không bao giờ chịu ngồi xuống lắng nghe lời mẹ dạy, con đã luôn bỏ ngoài tai những gì mẹ dặn dò, răn bảo. Con hư đốn lắm phải không mẹ? Những việc mà con gây ra chắc chắn đã làm mẹ tổn thương nhiều lắm. nhưng dù sao em cũng thấy mình may mắn vì đã kịp thời nhận ra để biết tôn trọng mẹ từng phút, từng giây khi mẹ còn bên cạnh…
Mẹ có thể tha thứ tất cả lỗi lầm của chúng ta và không bao giờ đề cập tới những sai lầm mà ta gây ra dù là một, hai hay nhiều sai lầm.
Thế nên hãy đối xử tốt với Cha mẹ nhé. Đừng để cha mẹ buồn nhé.
Bình luận (0)