Những giọt nước mắt hạnh phúc của một người mẹ khi thấy đứa con của mình chào đón thế giới sau hơn 9 tháng 10 ngày chờ đợi. Đó chính là những giọt nước mắt vô giá mà ai cũng mong muốn.
Những người mẹ khi thấy đứa con của mình lớn lên từng ngày, chăm bẵm không ngại mệt nhọc. Nhìn đứa con của mình tung tăng đến trường, hai hàng nước mắt hạnh phúc lăn thành vệt trên hai hàng má. Đó chính là công việc vô giá mà ai cũng muốn.
Nhưng từ khi gánh vác những công việc ấy, họ phải hi sinh những thời gian thanh xuân quý giá của cuộc đời. Rồi họ cũng già đi, lạc hậu dần. Họ không thể lúc nào cũng đi theo bạn được. Họ chỉ còn có thể lùi lại phía sau nhìn đứa con mình trưởng thành, trở thành công dân tốt, làm điều có ích cho xã hội, hạnh phúc vì "bức tượng vô giá" của chính mình gây dựng sau chục năm cuối cùng đã trở thành hiện thực.
Những lúc bạn phạm phải sai lầm, bạn luôn day dứt bản thân 1, nhưng người mẹ day dứt 10. Thử nghĩ xem, bạn làm được một bức tượng mà bạn thấy ưng mắt. Bỗng một hôm bức tượng bị nứt nhẹ, khiến bạn ngứa mắt. Bạn đập bức tượng đi làm bức mới, bạn có xót khi bao nhiêu thời gian công sức của bạn đổ xuống sông xuống biển chỉ vì vết nứt nhẹ và sự nóng nảy của bạn?
"Ai còn mẹ, xin đừng làm mẹ khóc.
Đừng để buồn, trên mắt mẹ nghe con!"
Bình luận (0)