Bài làm
Hôm ấy là ngày 1/6/2018- một ngày mát mẻ và tuyệt vời đối với cuộc đời tôi
Khi tôi ngủ dậy và nhìn vào tờ lịch kèm lời ghi chú của mẹ tôi:" Hôm nay cả nhà ta sẽ đi chơi, con dậy chuẩn bị cho các em giúp mẹ nhé, bố mẹ sẽ về sớm", tôi nhận ra hôm này chính là ngày quốc tế thiếu nhi. Bố mẹ tôi đều là công nhân nên họ rất bận bịu với công việc của họ, rất ít khi đưa tôi đi chơi. Cả năm chỉ đưa tôi và các em đi chơi gần nhà được một hay hai lần, nếu có kế hoạch thì cũng trì hoãn lại và đợi năm sau. Nhưng hôm nay lại khác, mẹ đặt đồng hồ cho tôi từ sớm, chuẩn bị đồ ăn sáng và đi đâu đó. Tôi rất háo hức và không thể ngồi yên được! Ăn sáng xong rồi cả nhà cùng lên đường để đi cắm trại. Còn đường đi khá xa và cũng rất ngoằn nghoèo, mất rất nhiều lần lùi xe mới có thể qua được. Trông hai bên đường, hai hàng cây xanh rờn đang nắm tay nhau vui vẻ cười đùa dưới ánh nắng ấm áp của mùa thu như bàn tay to lớn che chở cho những người con. Rồi núi non hiện lên, ngộ nghĩnh trông như những cái bát úp. Trông qua hai bên cửa xe, có thể nhìn thấy những ngôi nhà xinh xắn với các em bé đang cùng nhau chơi đùa.
Xe đã dừng lại và cả gia đình chúng tôi đi theo con đường nhỏ dẫn đến một con suối nhỏ, đó là suối Ké- Hoà Bình. Một cảnh tượng hùng vĩ mà tôi tưởng chừng chỉ có thể thấy ở trong tranh vẽ hay ở trong phim ảnh. Suối Ké được bao bọc bởi núi non sừng sững, nước chảy róc rách từ đầu nguồn về, trong vắt mà có thể nhìn thấy cả những hòn đá cuội tròn và đủ sắc màu khác nhau. Khi lội xuống dưới nước thì mát rượi, có thể ngửi thấy mùi thơm từ những quả mít, quả dứa dại thoáng thoảng bay qua, tôi có cảm giác như được thư giãn và lúc ấy, bao nhiêu mệt nhọc, nỗi lo về học hành đều được con suối cuốn đi hết. Ở đây, có rất nhiều người đến tắm, mỗi người ở một nơi khác nhau của con suối. Tôi còn được nướng rất nhiều món ngon như nấm, bắp, xúc xích, hay thịt...sau đó thưởng thức chúng. Bố tui còn lên núi chặt một quả mít về ăn và bắt cho tôi một con cá vàng rất đẹp.
Đây là buổi đi chơi vui nhất và hạnh phúc nhất từ trước tới giờ đối với tôi và tôi sẽ không bao giờ quên nó. Tôi ước đại dịch màu kết thúc để bố mẹ sẽ tránh thủ đưa tôi về đây chơi.
Em viết bài hơi dài dòng và hơi thật quá, mọi người thông cảm và giúp em 5⭐ nhé! Em xin cảm ơn và mọi người đã đọc bài của em!
Bình luận (0)