Trong cuộc đời có rất nhiều khó khăn, nhưng ai lại nghĩ người thực hiện nó một cách suất xắc. Vậy mà có đấy. 

Đó là một câu chuyện về hai anh em nọ, khi người em lên lớp 3 và người anh lên lớp 7 thì gia đình của họ đã vấp phải khó khăn, bố thì lâm bệnh nặng, mẹ thì không thể đi lại được. Trước lúc hiểm nghèo ấy, cô em gái quyết định rằng mình sẽ nghỉ học và săn sóc cho việc học của anh. dù người anh đã can ngăn, nhưng quyết định của cô bé không thay đổi. Vậy là, hằng ngày, người ta thấy bóng cô bé dưới phố, lượm rác nuôi anh học. Và vài năm sau, khi anh đứng ra đại diện trước toàn thể nhân dân, anh đã tuyên bố: " Khi tôi đứng ở đây là đã có sự xúc động đối với người em gái tôi, nó đã nuôi tôi học. Tôi thề sẽ trở thành 1 công dân tốt để không ai còn phải bị như em gái tôi nữa." Lúc đó, anh bước đến 1 cô gái quần áo lấm lem. Đó là em gái anh. Hai anh em ôm lấy nhau, khóc nức nở. Cả hội trường như chìm vào im lặng. Không ai có thể nghĩ một cô gái nhỏ tuổi có thể chịu được gánh nặng gia đình như vậy