Qua câu chuyện, ta thấy vị thiền sư này là người khoan dung, độ lượng, nếu chúng ta đặt lòng khoan dung đúng chỗ thì nó sẽ có tác dụng lớn hơn hình phạt nặng nề, nó tác động rất mạnh đến nhận thức của con người. Bài văn nói nên vẻ đẹp của lòng khoan dung, nhân hậu đến từ vị thiền sư và có thể là nhiều người khác trên cuộc sống. Vị thiền sư đã không trách mắng mà nói lời yêu thương, hỏi thăm chú tiểu mặc áo vào, lúc đó thật sự là một khoảnh khắc đầm ấm và đáng nhớ đối với chú tiểu. Trong cuộc sống có nhiều người cố chấp, muốn đem lại những kết quả không đẹp cho người khác nhưng vị thiền sư lại che chở, đưa cho chú tiểu một bài học không thể quên bằng cách nói lời yêu thương, nhẹ nhàng như người cha, mẹ hỏi thăm con cái. Qua câu chuyện, ta rút ra được bài học là trong cuộc sống phải biết che chở, đùm bọc lẫn nhau thì người đó sẽ lại che chở, bảo vệ lại mình vào những lúc mình khó khăn, khổ sở trong đời. Ai mà biết được khó khăn sẽ đến với mình lúc nào, cuộc sống sẽ cho mình ăn ở ra sao, cho nên khi còn sớm thì hãy biết yêu thương, săn sẻ cho nhau từng miếng ăn mà chúng ta có.