Tối hôm nay là tết trung thu mà em vẫn luôn mong chờ suốt bao lâu nay. Từ buổi sáng, em và các bạn đã háo hức mong chờ sao cho thật nhanh đến buổi tối. Và cuối cùng theo mong ước của em và các, trời cũng dần về đêm.

Đúng lúc tối, em đã mặc bộ áo quần mẹ mới mua, tay cầm theo chiếc đèn ông sao, có mặt tại đầu thôn nơi bắt đầu có những chú lân đang nhảy múa. Chỉ đứng có một tí, cả bãi trống đã đứng kín các bạn nhỏ khác. Hôm nay, trăng sáng ngời, đến mức chúng em có thể nhìn rõ cảnh vật và đường đi mà chẳng cần đến đèn. Cầm theo những chiếc đèn lồng, đèn ông sao, chúng em tung tăng di chuyển đến nhà văn hóa nơi mà có những anh chị chuẩn bị múa lân. Dọc đường đi, chúng em sung sướng tận hưởng làn gió mát mẻ của đêm hè. Và lắng nghe câu chuyện thú vị về đêm trung thu mà mấy đứa kể. Chú Cuội, chú thỏ trắng, chị Hằng… lần lượt xuất hiện khiến chúng em thích thú không thôi.

Từ lúc nào không ai để ý, lúc này, trăng đã lên đến đỉnh, sáng vằng vặc. Trên sân, có những dụng cụ diễn kịch, còn có hai anh chị đóng vai chị Hằng và ông Địa nữa chứ. Ông Địa có cái bụng tròn, tay cầm chiếc quạt cứ phe phẩy, vẫy gọi chúng em ngồi vào bàn. Thế là chúng em vừa trò chuyện và nô đùa cùng nhau. Vui vẻ vô cùng.

Kết thúc đêm trung thu mà lòng em nuối tiếc vô cùng. Chỉ mong sao, thời gian trôi thật nhanh để em nhanh được đi chơi tết trung thu thêm lần nữa.