Một người thợ làm bút chì mở một cửa hàng nhỏ. Trong số những cây bút chì mà ông làm ra, có một cây bút chì được gọt dũa rất đẹp. Màu sắc của nó thật khác biệt với những cây bút chì khác. Em bất ngờ và hét lên:Ôi, cây bút ở đâu mà đẹp thế kia, mình phải vào để mua nó mới được, cây bút chì đó thật tuyệt vời!”. Người thợ bảo: “Đây là một cây bút chì đẹp nhất mà ta đã làm, nhưng mà cây bút chì này không dễ dàng như cháu nghĩ đâu, nó rất sợ dao kéo và rất sợ dụng cụ làm bút chì”. Cháu biết sao không người thợ nói:“Vì nó sợ khi có người mua về sử dụng sẽ làm mòn nó rồi đem đi gọt và nó sợ khi bị gọt sẽ mất đi vẻ đẹp mà mình từng có.”

 

 

Vì vậy nó van xin cô bé bán hàng xếp bút chì lên kệ “Cô bé ơi, cô làm ơn xếp tôi vào một góc khuất để không ai thấy được không. Tôi sẽ không bị bán đi. Tôi sợ phải vẽ, bị gọt bởi những lưỡi dao ác độc lắm…”

Cô bé mủi lòng, xếp bút chì vào một góc khuất ít người thấy. Đúng như mong ước của bút chì, nó được bình yên vô sự trong cửa hàng nhỏ bé. Không ai biết đến sự hiện diện của nó. Nó nhìn bạn bè lần lượt bị xếp vào hộp, mang đi mà lòng khấp khởi mừng thầm vì cho rằng mình may mắn.

Thời gian cứ trôi đi. Cây bút chì chứng kiến hết người bạn này đến người bạn kia của nó ra đi. Chỉ còn mỗi mình bút chì là vẫn còn ở đó. Vì không ai để ý, nên nó không được lau chùi và chăm sóc cẩn thận. Người Bút chì bám đầy bụi. Bút chì cảm thấy từng cô đơn một mình trên thân mình đang dần bị mục đi. Nó bắt đầu tủi thân và bật khóc.

Bác thợ làm bút chì vô tình nghe thấy tiếng khóc, liền tìm kiếm và nhìn thấy Bút chì người phủ đầy bụi bặm. Sau khi lau chùi một lúc, bác reo lên “Một cây bút chì tuyệt đẹp! Nhưng sao mày lại bị tống vào xó này như vậy?”.

Cây bút chì tủi thân liền nức nở kể lại câu chuyện của mình. Bác thợ cười lớn vì sự nhút nhát đáng thương đó. Bác xếp bút chì vào trong những vị trí dễ nhìn thấy nhất ở cửa hàng, và dặn:

“Mày nên nhớ rằng, dù mày rất xinh đẹp hay có nét vẽ rất độc đáo, mày chỉ có thể thể hiện những điều đó khi ở trong tay ai đó đang cần mày để làm việc thôi. Thứ hai, đã là bút chì, mày phải chấp nhận đớn đau khi bị gọt, mài, vì chỉ có như thế thì mày mới trở nên đẹp hơn và có ích lợi hơn mà thôi.

Và một điều nữa, hãy nhớ rằng, điều khiến người ta muốn nâng niu, gắn bó với mày chính là phần ruột chứ không phải là cái lớp vỏ kiêu sa kia. Vì nhiệm vụ của mày là để vẽ, viết chứ không phải để ngắm và trưng bày, hiểu không?. Cuối cùng, mày phải để lại vết chì trên bất cứ bề mặt nào mà mày được sử dụng để viết, và phải liên tục viết, bất kể chuyện khó khăn gì, được chứ?”.

 

 

Bây giờ, các bạn hãy thử đặt chính bạn vào vị trí của cây bút chì xem. Có phải từ lúc sinh ra chúng ta đã được tạo hóa ban cho những phẩm chất để “viết” nên cuộc sống của mỗi người, như cây bút chì kia? Cho dù cuộc sống thế nào, có lúc không như mong muốn, hãy luôn ghi nhớ bài học mà cây bút chì dành cho bạn:

- Thứ nhất, bạn có thể làm nên những chuyện vĩ đại, nhưng tài năng, trí tuệ của bạn chỉ được công nhận khi bạn sử dụng chúng để làm điều có ích cho xã hội.

- Thứ hai, bạn sẽ phải nếm trải những đau đớn và thất bại trong cuộc sống, nhưng có trải qua ngần ấy gian khổ, bạn mới có thể mạnh mẽ hơn và tốt đẹp hơn.

- Phần quan trọng nhất của cơ thể bạn không phải là ngoại hình mà là tấm lòng bên trong của bạn.

- Trên mọi ngả đường mà bạn đi qua, bạn hãy để lại những dấu ấn của riêng mình và trong bất cứ trường hợp nào, bạn cũng phải hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình.

Đừng bao giờ để mình bi quan và cũng đừng bao giờ cho rằng cuộc đời bạn thật tầm thường, rằng bạn không thể thay đổi bất cứ thứ gì cả…

Giờ thì hãy mỉm cười và hít một hơi thật dài và bước tiếp thôi, vì bạn là cây bút chì dũng cảm mà!