Sau khi đọc xong câu chuyện, em thấy rằng cậu bé này rất nghịch ngợm và ham chơi. Mặc dù cậu là một cậu bé hư hỏng nhưng cậu vẫn biết nhận lỗi của mình. Vị thiền sư đã biết rằng cậu bé không hư hỏng chút nào nên ông chỉ nói nhẹ với cậu bé chứ không trách móc gì cậu cả. Vị thiền sư quả là tốt bụng và lo lắng cho học trò của mình, ông không tức giận hay mắng mỏ cậu bé gì cả mà thay vào đó là nói một câu rất nhẹ nhàng và thẳng thắn. Ngoài ra, ông là một con người rất khoan dung và rộng lượng. Điều đó có nghĩa rằng ông là một vị thiền sư tài ba và nhân hậu. Không độc ác, tàn nhẫn với học trò của mình. Nếu vị thiền sư đó mà tàn nhẫn và độc ác thì sẽ như thế nào đây??? Nếu vị thiền sự đó là một con người tàn nhẫn và độc ác thì các học trò của ông sẽ ghét bỏ ông và xa lánh ông. Ngoài ra, mọi người sẽ không tin tưởng và an ủi ông khi ông bị mọi người ghen ghét. Ví dụ: Một hôm bạn đi trên đường thì thấy một cái túi đựng bao nhiêu là tiền, bạn sẽ làm gì trong trường hợp đó???
Bình luận (0)