Dear My Hanh!
"pop! pop! pop!" "Scored!"
Do you know what sport it is? That's basketball! I like this sport the most. Hanh also loves basketball, right?
If I was a girl who played basketball very badly before, now Hanh must be very surprised! I'm the captain of the school's girls basketball team! Maybe we're close friends, so gradually, the two of us are exactly the same from appearance to forte!
I started liking basketball when I was 8 years old, so my dad let me join the basketball club at school. After 2 months of practice, I got into the main team of the school match. Then when I was in 4th grade, I was the captain! After 3 years of studying and practicing, I am much healthier and taller! My body is more balanced, not like a round dumpling anymore, Hanh! Although sometimes I feel tired when the practice schedule is too much, but later on, I found it to be a joy to hold the basketball, wriggle through the players and score goals. My joy also comes not only from the ball, but also thanks to my family who have always been by my side and supported me throughout the process of playing. Sometimes, I fell and broke my leg, my parents were always there to encourage me. That's right, Hanh! Keep dreaming no matter how many obstacles lie ahead.
That's why I love basketball! This sport has helped me to reach far, become a better version, stronger, taller, and more team spirit. Up to now, I have had 6 bronze medals, 8 silver medals and 4 gold medals. What about Hanh? Please reply me soon!
Send to you
Nguyen Diep Anh
Mỹ Hạnh thân mến!
"bộp! bộp! bộp!" "Ghi bàn!"
Bạn có biết đó là môn thể thao gì không? Đó chính là bóng rổ đấy! Mình thích nhất là bộ môn thể thao này. Hạnh cũng rất thích bóng rổ phải không?
Nếu như trước đây mình là một cô bé chơi bóng rổ rất dở, thì bây giờ Hạnh phải ngạc nhiên lắm đấy nhé! Mình là đội trưởng đội bóng rổ nữ của trường đấy! Có lẽ chúng mình là bạn thân nên dần dần, hai đứa giống y chang nhau từ ngoại hình đến sở trường luôn ý nhỉ!
Mình bắt đầu thích bóng rổ từ hồi 8 tuổi nên bố đã cho mình tham gia câu lạc bộ bóng rổ ở trường. Sau 2 tháng luyện tập, mình được vào đội hình chính của trận đấu cho trường. Rồi khi lên lớp 4, mình là đội trưởng đó! Sau 3 năm học hỏi, luyện tập thì mình khỏe mạnh và cao hơn nhiều đó! Người mình cân đối hơn, chứ không như cái bánh bao tròn quay nữa đâu Hạnh nhé! Dù đôi lúc mình cảm thấy thật mệt mỏi khi lịch luyện tập quá nhiều, nhưng sau này, mình đã thấy đó lại là một niềm vui khi được cầm quả bóng rổ, luồn lách qua các cầu thủ đội bạn và ghi bàn. Niềm vui của mình cũng không chỉ đến từ trái bóng, mà còn nhờ gia đình đã luôn bên cạnh, ủng hộ mình trong suốt quá trình mình thi đấu. Có lúc, mình bị ngã nên bị rách chân, bố mẹ đã luôn ở bên để động viên mình. Đúng vậy, Hạnh à! Hãy mãi ước mơ dù có bao chông gai ở phía trước.
Mình yêu thích bóng rổ vì vậy đấy! Bộ môn thể thao này đã giúp mình được vươn xa, trở thành một phiên bản tốt hơn, khỏe mạnh, cao lớn, và có tinh thần đồng đội hơn. Tới nay, mình đã có 6 huy chương đồng, 8 huy chương bạc và 4 huy chương vàng. Còn Hạnh thì sao? Bạn phản hồi cho mình sớm nhé!
Gửi bạn
Nguyễn Diệp Anh