Cứ đến tháng 9,em  lại mong chờ đến tết Trung Thu.Mọi năm,cứ đến tết Trung thu bố mẹ mua cho em sẽ mua cho em một chiếc đèn lòng nhỏ.Buổi tối,em lại rủ các bạn trong xóm đi rước đèn và sẽ có những bạn đóng vai là ông địa,còn các bạn nam thì múa lân .Nhưng năm nay thì khác rồi,vì dịch bệch covid-19 nên chúng em phải ở nhà .Không được cùng nhau múa lân và rước đèn nữa,tuy chúng em rất buồn nhưng vì tết Trung Thu năm nào cũng im trong tim mỗi người nên lúc nào buồn thì chỉ cần nhớ lại những kỉ niệm đó thôi!Em mong Việt Nam sẽ chiến thắng đại dịch để chúng em có thể gặp nhau,lại có thể cùng nhau rước đèn phá cỗ dưới những ánh trăng lung linh.Chắc trong cuộc đời,ai cũng có những kỉ ức tốt đẹp nhất,cuộc đời em cũng sẽ có lúc vui và buồn như vậy đấy.Khi nào còn dịch thì em sẽ luôn luôn có nỗi buồn trong lòng,nếu hết dịch thì nỗi buồn đó sẽ tan biến nhanh thôi.Chỉ cần em phải lạc quan lên thôi và tin rằng Việt Nam sẽ chiến thắng đại  dich !