Em rất yêu mẹ của tôi, từ bé mẹ đã luôn hát ru tôi trên tay , hát những bài bằng dọng dịu dàng với tôi. Mẹ là cả trời đất của tôi , tôi rất yêu mẹ. Đây là bài thơ tôi tự sáng tác để nghĩ về người mẹ của chúng ta :

                                                                 Mẹ là cả vùng đất trên đời của con

                                                                      Ngày ngày mẹ hát ru con

                                                             Những bài hát dịu dàng làm con ngủ say

                                                                    Mẹ nuôi con lớn từng này

                                                               Mong học giỏi để lòng yên tâm

                                                                Để sau này cho một tương lai tốt đẹp

                                                                Để mai sau mẹ đỡ đau lòng về con 

                                                                Mẹ ơi , mẹ là anh hùng của con

                                                                 Con xin hứa rằng sẽ học giỏi

                                                                       Để mẹ vui lòng về con

                                                                           CON YÊU MẸ!

Mẹ đã vất vả nuôi chúng ta từ bé , hát ru chúng ta trên tay , mẹ luôn làm tất cả mọi thứ về các bạn. Vậy mà có 1 số bạn lại cãi mẹ , xô đẩy mẹ...... làm mẹ càng phiền lòng. Đôi lúc mẹ cũng có mắng chúng ta , nhưng chúng ta không biết một điều rằng như thế là mẹ đang quan tâm và muốn chúng ta tốt lên , có 1 số người không biết điều này lên đã nghĩ rằng mẹ đã ghét mình nhưng điều đó là 1 điều sai. Các bạn cần phải là thế nào để lần sau không mắc lỗi như vậy nữa. Mẹ là người luôn hy sinh cho các bạn , có khi tôi thấy 1 người mẹ còn đánh đổi tất cả chỉ vì các bạn vậy mà các bạn lại cãi mẹ , không thương mẹ mà lại nghĩ rằng mẹ suốt này mắng , ddnahs chúng ta nhưng không. Mẹ rất hiền  , dạy chúng ta những điều hay lẽ phải để muốn sau này các con có 1 tương lai tốt đẹp để mẹ đỡ đau lòng. 

    Mẹ đã phải chịu gánh vác để nuôi chúng ta. Có 1 số người , họ còn mắng mẹ bảo mẹ chả làm được cái gì vậy là rất hư và làm mẹ càng đau lòng thêm. Cho đến khi các bạn trưởng thành , lúc đó mẹ cũng đã già , tuổi cap sức yếu nhưng vẫn phải lo cho các bn từng tí một. Cho đến khi mẹ quá yếu mà qua đời , lúc đó bn chỉ biết khóc và nghĩ lại những kỉ niệm đẹp của bn với mẹ và những lần bạn phẩn bội mẹ , lúc đó bạn đau lòng mà khóc nhưng cũng đã quá muộn. Chúng ta cần phải biết giúp đỡ mẹ và chăm sóc mẹ , như vậy mẹ sẽ không bao giờ buồn với chính chúng ta. Tất cả các bạn còn phải chịu khó học để mẹ cảm thấy vui và cũng thấy các bạn đã trưởng thành. Điều mà mẹ vui nhất là các bạn đỗ đại học và có 1 tương lai tốt dẹp , có ích cho xã hội đó là niềm vui vô hạn của người mẹ và có 1 điều làm mẹ buồn nhất chính là  các bạn xô mẹ , bảo mẹ không làm đc việc gì , chơi cờ bạc , nợ nần chồng chất lên đó là nỗi buồn vô hạn của mẹ nên các bạn hãy cố gắng đừng để cho mẹ buồn vì mẹ là người nuôi chúng ta suốt quộc đời , mẹ mua đồ cho chúng ta ăn , chúng ta ăn không mất tiền mà người mất tiền chính là mẹ vậy nên các bạn hãy nhớ điều trên để không làm mẹ phiền lòng nhé.

loading...

Tôi sẽ kể cho các bạn 1 câu chuyện , câu chuyện nay mang tên '' Con xin lỗi ''. 

  Vào 1 ngày nọ , lúc đó tôi mới lên lớp 2 , năm đó tôi 7  tuổi. Một hôm , tôi xin mẹ đi chơi nhưng mẹ không cho , mẹ bảo tôi ở nhà giúp mẹ việc nhà. Tôi tức giận đùng đùng , tôi làm 1 cách khó chịu nhất , mẹ thấy vậy liền mắng tôi tại sao làm cứ phải khó chịu , tôi tức nên tôi mới nói '' Sao mẹ không cho con đi chơi , chẳng phải mẹ có thể làm mà , sao mẹ cứ bắt con làm ? Tôi tức giận đi vào trong phòng còn mẹ ở ngoài làm việc nhà , vừa làm vừa nghẹn khóc , nghe thấy tiếng khóc của mẹ , tôi thấy mình có lỗi với mẹ nhung tôi vẫn tặc lưỡi cho qua. Mẹ làm xong việc nhà 1 nỗi buồn vô hạn từ trước đến giờ , mẹ thấy chỉ vì mình khô cho con đi chơi mà làm con buồn. Mẹ thấy vậy liền mang đồ ăn lên để dỗ tôi , nhưng tôi mặc kệ mà lại khoá cửa nhưng lúc đó tôi khá đói , tôi vẫn cố chịu. Tôi hé cửa 1 chút thấy mẹ đang ngồi buồn bã , mắt mẹ sưng lên làm tôi thấy có lỗi. Tôi thấy mẹ đang giở cuốn sách những kỉ niệm tôi với mẹ , từng giọt nước mắt mẹ chảy xuống cuốn sách từng giọt một làm tôi cũng chảy theo , tôi liền ra oà khóc dưới lòng mẹ và xin lỗi mẹ , tôi hứa lần sau không như vậy , mẹ tôi cũng thấy vui vì tôi biết nhận lỗi , tôi hứa lần sau khong như vậy và sẽ cố gắng chăm học và giúp đỡ mẹ việc nhà. Mẹ xoa đầu tôi và tha thứ cho tôi. Từ đó tôi dốc sức mà học hành , trưa thì tôi giúp mẹ nấu cơm còn chiều tôi giúp mẹ việc nahf. Việc làm của tôi đã được đền ơn xứng đáng khi tôi đc thi cấp tỉnh mà trường chỉ có tôi mới được đi thi , mẹ rất vui vì tôi đã làm được điều này , tất cả dòng họ tôi đều khen tôi và dòng họ tôi không có ai đc thi như tôi , tôi một lòng hãnh diện và ôm lấy mẹ. 

       Các bạn nhớ nhé , đừng như mình chỉ vì muốn đi chơi mà cáu cắt với mẹ , chúng ta hãy yêu thương và cố học hành để mẹ vui lòng về bạn , bạn nhé!