Qua tờ giấy trên thì chắc ai cũng biết rằng tình yêu thương của mẹ dành cho con là vĩnh cửu. Bài thơ của Phạm Văn Ngoạn cũng đủ để chúng ta biết mẹ của ta khổ cực đến nhường nào.

                              Con cò lặn lội bờ ao

                              Lam lũ nuồi chông , nuôi cả đàn con

                             Tháng năm Thân mẹ hao mòn

                             Sớm khuya vất vả , héo hon khô gầy.

                                                            ( Phạm Văn Ngoạn)

  Mẹ là người sinh ra chúng ta , ấp ủ chúng ta 9 tháng 10 ngày chào đời . Lúc đau đớn dữ dội , mẹ vẫn cố mỉm cười chào mừng chúng ta . Mỗi tiếng khóc đau ốm , mẹ là người ở bên , mang thuốc thang chăm lo cho ta nhiều nhất , mẹ nấu cháo cho ta nhẹ nhàng đút cho ta ăn , cầu mong cho ta ma khỏe . Mỗi tiếng cười , niềm tự tin trong cuộc sống cũng là hạnh phúc mẹ trao cho ta . Có thể từ nhỏ cho đến lớn ta đều bị mẹ nạt , mà tại sao mẹ lại nạt ? Mỗi câu nói của mẹ đều mang đậm tính chất giáo dục mới khiến ta nên người như ngày hôm nay . Ngày của mẹ , em cũng có rất nhiều lời xin lỗi vì làm mẹ buồn , bắt mẹ phải luôn có nhiều trách nghiệm gánh vác do em gây ra . Chúc các mẹ ngày Phụ Nữ vui vẻ . Chúc các bạn luôn hạnh phúc ở bên ngươi mẹ thân yêu đi trong quãng đường dài của đời.

 

Bài viết của Nguyễn Hồng Phương (ko coppy chấm hết)