Cả cuộc đời của mỗi chúng ta ai cũng có một người để gọi là mẹ.Tiếng "mẹ"đối với chúng ta là lời gọi vô cùng đơn giản nhưng đối với mẹ,trong đó chứa đựng cả một trách nhiệm lớn lao đối với ta,mẹ phải lo lắng cho tương lai của ta.

   Cuộc đời mẹ gói gọn trong ba chữ "tương lai con".Ngày mẹ biết mình mang ta trong người mẹ đã kiên trì,vất vả đợi đến khi ta ra đời,mẹ lại chịu thêm nỗi đau cắt da,cắt thịt vì sự sống của ta mà kiên trì.Mẹ nuôi ta lớn, lo ta trưởng thành

dành tất cả sự yêu thương,lo lắng cho ta.Mẹ đã hy sinh tảo tần chăm lo cho ta những khi ốm đau,bệnh tật.Mẹ luôn sát cánh bên ta.Mẹ không những là mẹ mà mẹ còn là người bạn,đồng hành cùng ta qua những thành công hay những thất bại.Những lúc mệt mỏi và chùn bước,mẹ luôn là người động viên ta,để ta bước tiếp trên đường đời đầy chông gai.

Ấy vậy mà có những người, không biết trân trọng những điều mẹ đã hy sinh cho mình ,luôn làm những điều khiến mẹ phiền lòng.Cả cuộc đời mẹ lo lắng phiền lòng vì ta học hành, lo cho ta cuộc sống không đầy đủ,lo những phiền muộn của ta.Ngần ấy nỗi khổ của mẹ ta làm sao có thể hiểu được.Sự hy sinh ấy, dù không nói thành lời, nó chỉ diễn ra thầm lặng trong quá trình trưởng thành của ta.Nhưng đối với mẹ được góp phần trong quá trình ấy là một điều ý nghĩa vô cùng.Để có được ta bây giờ mẹ đã quãng thời gian cả đời để đổi lấy.Mẹ hy sinh tất cả cho ta,dẫu biết là sự hy sinh đó sẽ chịu biết bao thiệt thòi.Tấm lòng của mẹ giống như trời biển vậy,bao dung ta dù ta có sai lầm bao nhiêu lần.Mẹ hy sinh cho ta dù không cần ta phải đáp lại.

   Hãy trân trọng những gì mẹ đã dành cho ta,đừng để đến khi đã không còn cơ hội quý trọng mới nhận ra nó quý giá nhường nào...

   "Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc, Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không. "