Một bức tranh đã khiến chúng ta giác ngộ,suy nghĩ thật nhiều đúng không nhỉ?. Khi cuộc sống thật sự đã quá sức mệt mỏi, đã quá sức chịu đựng của bản thân,con người ta luôn đi tìm đến cái chết để ngược đãi lại chính mình. Và tôi muốn đặt một câu hỏi cho các bạn rằng:"Liệu làm như vậy thì chúng ta được những gì ?". Chúng ta được giải thoát, được đắm mình trong một thế giới không còn áp lực trong cuộc sống xô bồ và tấp nập. Nhưng có ai nghĩ rằng đó là điều "ngu xuẩn" hay không ? Thay vào đó tại sao chúng ta không suy nghĩ một cách tích cực hơn nhỉ? Có nhiều người cho rằng:" Sống cho hết đời thanh xuân " đó không phải là sống đó là cách sống thờ ơ, là một bầu không khí để họ sống mà thôi. Hướng sống như hướng gió, thả hồn phiêu du mặc kệ đời. Không, chúng ta không thể để cuộc sống và tương lai của  mình bị áp đặt với những thứ vô bổ trong xã hội. Còn rất nhiều thứ tốt đẹp đang chờ đón chúng ta hàng giờ, có quả phải có cố gắng có hành động. Ngược đãi bản thân mình là thứ tồi tệ, hành hạ thể xác lẫn tinh thần. Cái bóng tối luôn dình dập tới ta bất kì lúc nào, vậy tại sao bạn không là một chiếc đèn để soi sáng cuộc đời nhỉ! Ngược đãi bản thân là điều rất dễ bị va phải, nhưng phải biết điểm dừng ở đâu. Lấy cái vấp ngã trở thành động lực để bản thân phát triển, đặt mục tiêu rõ mình phải làm gì? Dù có phải nghe những lời đồn thiên hạ nói gì-hãy để ngoài tai. "Hướng chiều nào theo chiều đó" đó là cách sống của những kẻ không có suy nghĩ, suy nghĩ nông cạn, sống không có cách nghĩ riêng của mình. Hãy nói không về điều đó. Qua bức tranh, tôi muốn gửi thông điệp cho các bạn :" DÙ CƠN SÓNG CÓ MẠNH ĐẾN ĐÂU HÃY ĐỨNG VỮNG TRÊN ĐÔI CHÂN CỦA MÌNH !"