gửi cô giáo của con !
Chắc hẳn cô còn nhớ rất rõ khuôn mặt của những người học sinh của cô khi xưa. Và hôm nay, con là một người học sinh. Hôm nay, con nhớ đến cô nên liền lấy giấy bút ra vội ghi chúc cô và hỏi thăm cô mấy lời. Con vẫn còn nhớ rõ ngày ấy tuổi cô đã cao tuổi, nhưng tuy tuổi cao cô vẫn hoạt bát thông minh dịu dàng. Khi đến trường con vẫn chưa quen và những đứa bạn đều khóc vì vừa sợ vừa lo, cứ nằng nặc muốn ở bên người thân. Nhưng khi đó con vẫn nhớ cô đã nói là không cần phải lo vì khi đến đây các bạn không ai phải lo là bị bắt nạt hay bị đánh bị phạt, chỉ cần các bạn ngoan là cô sẽ yêu quý bạn ấy. Khi dó giọng cô nhẹ nhàng dịu dàng như người mẹ đang dỗ dành người con. Cứ vào giờ ra chơi các bạn lại tranh nhau lên bàn cô để được cô kể cho những câu chuyện hay, cứ như vậy khoảng cách của cô và các bạn lại càng gần gũi. Thỉnh thoảng, các bạn lại gọi cô như mẹ. Con vẫn rất nhớ công lao rất lớn của cô, cô đã thức khuya dậy sớm để soạn một tiết giáo án thật hay, để chúng con được học những kiến thức tốt. Con cảm ơn cô vì những tháng ngày cô vất vả vì những đứa học trò. Chúng con ước gì có một liều thuốc giúp cô có thể tẩy những vết nhăn trên mặt bởi những khoảng thời gian buồn vui xen lẫn. Những lời chúc ngọt ngào nhất con xin dành cho người mẹ thứ hai của con.
Thôi vì thời gian của con và cô có hạn con xin dừng bút ở đây !
nhớ mãi cô
Bích
Phan Ngọc Phương Bích
Bình luận (0)