Khi còn nhỏ, em hiểu rằng mẹ là người cho chúng ta được thấy thế giới này, đã đùm bọc và che chở dù có khó khăn đến mấy. Mẹ vẫn là người tin tưởng và động viên chúng ta trong những lúc chúng ta muốn bỏ cuộc. Mẹ đã cho chúng ta một cuốc sống tiện nghi và tốt nhất, cho chúng ta đi học, cho chúng ta được ăn ngon và cho chúng ta một tổ ấm để ở nữa. Dù cuộc sống không được tiện nghi, nhưng đối với chúng ta thì như thế là đã đủ rồi. Chúng ta không cần phải giàu có, cũng không cần phải ăn sung mặc sướng gì cả, chỉ cần có mẹ bên cạnh là đã đủ để chúng ta được hạnh phúc rồi. Mẹ luôn cố gắng để kiếm đủ tiền nuôi con, dù có ốm đau hay bệnh tật đi chăng nữa mẹ vẫn cố gắng hết sức để cho con của mình được một cuộc sống đầy đủ và tốt đẹp. Người mẹ luôn muốn con không phải khổ sở, không phải chịu cảnh nghèo đói. Mẹ chỉ muốn học thật giỏi,ngoan,để cho nay mai chúng ta có một tương lai tươi sáng, đó là nguyện vọng của tất cả người mẹ. Từng bữa cơm đều có những món ngon chưa một lần nào không thấy món ngon cả, luôn mua cho con những bộ quần áo đẹp, không để con mặc những bộ đồ bẩn thỉu hay rách rưới. Mẹ không quản khó khăn mà không chăm sóc chúng ta.Mẹ luôn ăn rau còn những món ngon như thịt, cá, tôm,... đều cho con nhường của mình ăn hết. Thời gian cũng trôi qua rất nhanh ,nháy mắt đã mười lăm năm trôi qua, giờ đây chúng ta không còn là trẻ con như những ngày trước nữa. Nhưng trong lòng của mẹ thì con luôn là đứa con bé bỏng của mẹ như còn nhỏ và bây giờ mẹ đã nghĩ đến con mình đã đệp trai sáng sủa. Giờ đây, mẹ đã tuổi già sức yếu, không còn nhìn được rõ đứa con của mình nữa. Lưng đã còng, mắt đã kém. Không còn làm được việc nữa, chỉ trông mong chờ đợi đến ngày con được về trong vòng tay mẹ. Lúc đó, chúng ta đã lớn và đến tuổi đi lấy chồng. Không thể đến bên mẹ mỗi ngày được. Công việc thì nhiều, còn phải lo cho đứa con của mình nữa nên ít khi về thăm người mẹ của mình. Nhiều lúc chúng ta phải biết hối hận chứ! Mẹ đã cho chúng ta một cuộc sống ấm no vậy mà chúng ta không về thăm mẹ được là sao. Hãy nghĩ lại những kí ức tốt đẹp ấy đi, rồi bạn sẽ thấy hối hận. Nên hãy dành thời gian bên mẹ của mình nhiều hơn, dù chỉ một giây hay một phút. Lỡ sau này mẹ đã ra đi, thì còn ai là người tin tưởng bạn nữa,không được ăn những bữa cơm ngon nhất trong lòng con nữa,con sẽ rất rất buồn. Không ai có thể sánh vai với người mẹ của mình. Họ chính là những người mẹ anh hùng của chúng ta.Mẹ không bao giờ mặc kệ chúng ta,không quan tâm chúng ta,thay vào đó mẹ luôn luôn quan tâm,chăm sóc,đùm bọc chúng ta.Lòng mẹ thì bao la như biển Thái Bình. Chúng ta sẽ nhớ những kí ức đó và truyền những kí ức đẹp đó cho con cháu chung ta.Mẹ là anh hùng tuyệt vời nhất trong cuôc đời chúng ta.Yêu mẹ nhất trên thế gian💖💖💖💖💖💖💖💖