Bà ngoại là người mà em yêu quý nhất .Ngay từ khi sinh ra bà ngoại là người bế em lọt lòng đầu tiên từ tay bác sĩ em vẫn đươc mẹ kể cho em nghe về bà ngoại ,bà rất vất vả đường cái xa xôi đã lên viện khi biết tin mẹ em sắp sinh e ra bà rất vất vả lo lắng đứng ngoài chờ tin từ bác sĩ báo tin e ra đời .Bà chăm sóc mẹ và em cho đến khi ra viên đêm đêm pha sữa bế em cả đêm cho mẹ em ngủ đến lúc về bà theo mẹ con e về và chăm sóc em ru em bài hát ru rất hay và cho đến bây giờ em khôn lớn trong lòng em bà ngoại chính là người anh hùng của mọi anh hùng trong thời đại này vì bà đã hi sinh,bao vất vả ,khó khăn để chăm sóc em,mà em không sao quên được .Dáng bà cao hơi gày mặt trai sạm vì nắng gió mái tóc bà đã phớt bạc ,đôi mắt bà nhăn nheo do tuổi già theo năm tháng .Mà chỉ có anh hùng mới làm đươc điều đó mà thôi