Kiến và Ve Sầu
Ngày hè nóng rát, dưới ánh mặt trời thiêu đốt, trong khi những loài vật nhỏ bé đag ca hát thifchus Kiến vẫn chăm chỉ, bận rộn, chuyển thức ăn về tổ, tảng thức ăn to hơn cả thân hình của mình, lại liên tục bị rơi xuống nhưng chu Kiến vẫn khéo léo tìm cách khiêng đi chứ nhất định không chịu bỏ cuộc.
Thấy Kiến đi qua, Ve Sầu giễu cợt:
-" Này nhà chú ăn hết bao nhiêu đâu mà kiếm nhiều thế cho nặng tổ. Chú cứ vui chơi như chúng tôi đi ".
Kiến vẫn tiếp tục làm việc,chú đáp lại Ve Sầu:
-" Chị cứ vui chơi đi, nhà chúng em sức yếu, phải tích chữ cái ăn cho mùa đông giá rét, chị ạ ".
Mùa đông đến, Ve Sầu không chịu làm tổ, cũng không tích trữ cái ăn nên nó bám vào cây, khô héo dần đi vì đói và rét. Kiến đã kiếm đủ thức ăn cho mùa đông nên không phải ra ngoài trời lạnh mà vẫn có cái ăn.
( Lê Thị Hoài Băng ).
Bình luận (0)