Ai cũng mong đến 1/6 để được tặng quà, vui đùa,rồi cùng bạn bè tạo ra những kỉ niệm thật đáng nhớ.Còn tôi thì cũng vậy,kỉ niệm đáng nhớ của tôi là:

Vào năm ngoái,trước ngày 1/6 một tuần,tôi đang ngồi trong lớp để học bài chợt có tiếng vang lên từ cửa lớp:"Các cậu ơi!Cho tớ hỏi bạn Quỳnh Anh có ở trong lớp không vậy?" Tôi ngẩng đầu sang phía cửa lớp, hóa ra là con Ngân lớp bên cạnh sang tìm tôi.Tôi vội chạy ra ngoài hỏi nó xem có chuyện gì không,thì nó bảo:

_ Quỳnh Anh ơi!

_Kiếm tao làm gì?

_Tao định hỏi mày xem ngày 1/6 mày có bận gì không?

_Không.Sao vậy?

_Không sao.Hôm đấy tao sang đón mày đi chơi nhé.

_Oki.

Ngày 1/6 đã đến,hôm đó Ngân sang nhà tôi đón tôi đi chơi.Tôi và Ngân mặc áo giống nhau,không biết là do Ngân cố ý hay là vô tình.Địa điểm đầu tiên là nhà bà hàng xóm.Chúng tôi sang đấy để trêu chó.Ngân suýt nữa thì bị chó cắn,may là leo lên xe kịp.Trêu chó xong rồi thì bọn tôi đi xem phim.Ngân mua hai vé phim ma cùng với hai cốc nước ngọt và hai cốc bỏng ngô.Tôi ngồi xem thì cũng không đáng sợ mấy nhưng cô bạn tôi tay thì che mặt, thế mà lúc mua vé thì bảo là không sợ giờ thì...

Xem xong phim thì đúng giờ ăn trưa của tôi và Ngân.Chúng tôi đi đến quán bán đồ ăn nhanh ở Vincom Thái Bình.Vừa ăn vừa nói chuyện.Ăn xong thì chúng tôi đi chơi bóng rổ.Tôi dạy cho Ngân chơi.Ngân là một cô bạn chăm học nên tôi mới dạy Ngân có một lúc mà Ngân đã chơi được bóng rổ rồi.Mới đó đã tối rồi,tôi về nhà với một tâm trạng vui vẻ.Và hôm đó là ngày 1/6 đáng nhớ nhất của tôi.

Hơi ngoài đề một tý nhưng mà tôi muốn ước trong ngày 1/6 là các bác sĩ,y tá được về nhà cùng con cháu vui đùa với nhau.Người dân Việt Nam cùng nhau cố gắng, đoàn kết chống lại dịch bệnh nào.Lời nói cuối cùng để khuyên mọi người là:

The Ministry of Health recommends that people should wear masks when leaving the house and not to gather in large numbers.Viet Nam fighting.