Mẹ có phần bất ngờ vì câu hỏi này của Ibrahim, nhưng bà không lấy làm lạ lắm, có một chút vui vẻ vì đã chọn đúng ngôi trường phù hợp cho cô bé.
"Chà, con nghĩ xem?" - Mẹ xoa xoa cằm, nhìn về phía Ibrahim, bà muốn chính em phải tìm ra câu trả lời cho mình.
Ibrahim chán nản, cô bé đã ngồi trước gương gần 20 phút mà chẳng thể tìm được bất cứ điểm gì khiến em khác biệt với các bạn khác, với những người khác cả. Mà đến tận năm điều cơ? Hay là bỏ cuộc có được không? - Ibrahim thầm nghĩ
"Con không tìm thấy ạ." - Ibrahim ngước lên nhìn mẹ với vẻ mặt buồn bã: "Vậy là con không thật sự là chính con như cô giáo bảo rồi đúng không ạ??"
Mẹ mỉm cười, bà ngồi lên giường, đưa tay chải lấy mái tóc màu nâu xoăn bồng bềnh của Ibrahim, cất tiếng:
"Ibrahim này, con nhớ lại xem, ngay lần con chuyển đến ngôi trường này, cảm xúc đầu tiên của con như thế nào, kể mẹ nghe với!"
"Các bạn thật kỳ lạ, con chưa từng nhìn thấy họ bao giờ, nhưng cảm giác mình kỳ lạ nhiều hơn. Vì chỉ có mỗi con là khác biệt thôi ạ."- Ibrahim nhớ lại.
"Nhưng các bạn ấy không hề nói gì con, chỉ hỏi con từ đâu tới và những thứ đặc biệt ở nơi đó thôi, lạ thật mẹ nhỉ?"
"Đó không phải là điểm khác biệt sao? Con nhìn xem, kể cả những bạn cũ ở Nam Phi cũng đâu có giống nhau. Bé con của mẹ nghĩ thử xem nào, Trái Đất có 7 tỉ người, chúng ta khác nhau về màu da, màu mắt, màu tóc, chiều cao, vân tay, chỉ tay, hơi thở, nụ cười, tất cả mọi thứ."
"Và điều quan trọng nhất làm nên một Ibrahim, một mẹ Idila, hay một bạn Emma, bất kì con người nào chính là ở chỗ này, và chỗ này."- Mẹ chỉ tay vào bên ngực trái Ibrahim, sau đó lại chỉ vào ngay thái dương cô. Ám chỉ: Trái tim, tâm hồn, cảm xúc của chúng ta và lý trí, kiến thức và tư duy.
"Nhưng mẹ ơi, bạn Anna cũng có chiều cao bằng với con, bạn Abigail cũng có màu tóc và kiểu tóc giống con, chú Michael cũng có màu mắt hệt như chúng ta, đó sao gọi là khác biệt được ạ?"
"Từng điểm khác nhau nhỏ nhặt thì nhiều người có, nhưng tổng hợp lại, tất cả những điều đó biến thành một con người hoàn chỉnh như mẹ ngồi ở đây, như bé con của mẹ ngồi ở đây vậy. Nhưng kể cả những thứ như vẻ bề ngoài có thể sẽ bị nhầm lẫn, nhưng trái tim của chính chúng ta, tư tưởng và suy nghĩ của chúng ta mới là phiên bản duy nhất."
Ibrahim không nói gì, em chỉ vâng với mẹ rồi chúc mẹ ngủ ngon. Em lật tấm giấy làm bài ra, cầm bút chậm rãi ghi vào, Ibrahim không thực sự hiểu một số điều mẹ nói, nhưng những gì mẹ muốn em thấu, em đều đã thấu rõ hết.
Bài tập về nhà
Tên em: Ibrahim
Lớp: 6B
Bài làm:
Thưa cô, năm điều mà em nghĩ rằng khiến em khác biệt so với tất cả mọi người chính là:
- Trái tim và tâm hồn của em
- Suy nghĩ của em
- Vân tay và chỉ tay của em
- Màu da đáng tự hào của em
- Tất cả những gì thuộc về chính em.
Bình luận (0)