Trong cuộc sống, có thể có người không hoàn hảo về mọi thứ, có người cảm thấy buồn chán, ghét bỏ chỉ vì khi nhìn thấy người khác hơn mình. Không hề, bạn vẫn luôn hoàn hảo. Vì nếu như bạn nhìn thấy ngưới khác hơn mình nhưng có việc có thể bạn còn hơn người ta.
Nên được thứ này mất thứ kia, đó cũng là đạo lý. Khi bạn có thể ăn trộm đồ của người ta, thì có thể bạn sẽ mất một thứ nào đó của riêng mình. Có thể có nhiều bạn chưa biết về Hòa thượng Tế Công:
Một ngày, Tế Công đổi y phục mình lấy 150 xâu tiền, kêu lớn trước tiệm cầm đồ: “Ai đến mang tiền giúp tôi?”
Một đại hán từ bên cạnh tới, nói: “Hòa thượng, để tôi mang giúp ông”.
Tế Công đáp: “Tâm ông xấu lắm, không để ông mang”.
Tế Công bèn quay sang mấy người nghèo, cho họ người thì ba xâu, người thì hai xâu, phân phát một lúc, cuối cùng chỉ còn lại năm xâu tiền.
Tế Công lại nói: “Gọi đại hán kia đến lấy đi”. Người đàn ông vạm vỡ vội lao đến cướp tiền, nhưng Tế Công không đuổi theo. Những người đã cầm tiền hỏi: “Hòa thượng, mang tiền đi đâu đây?”
Tế Công đáp: “Tùy các ông các bà thôi”. Mọi người nghe vậy liền tản đi.
Sau đó, Tế Công kiếm một ngõ hẻm và ngồi tại đó. Đại hán kia vác năm xâu tiền trên lưng, chạy qua 17 ngõ, cuối cùng bắt gặp Tế Công. Tế Công nói: “Được lắm! Ngươi không may rồi, ngươi phải đứng đó một lúc, ta mới cho ngươi năm xâu tiền; còn nếu ngươi muốn cầm tiền chạy, thì không được đâu. Mệnh của ngươi chỉ có 500 đồng thôi, nếu ngươi cầm năm xâu tiền chạy, ta sẽ bắt ngươi tới kiện ở huyện Tiền Đường”.
Đại hán nghe xong sợ lắm, dùng sức ba chân bốn cẳng chạy mất.
Tế Công hét: “Đuổi theo!”
Đại hán hoảng quá, vội rẽ gấp vào ngõ thì đụng phải một người bán dạo đồ gốm, làm vỡ 17 cái bát và 2 chiếc đĩa. Đại hán không còn cách nào, đành đền cho chủ 4 xâu rưỡi tiền, chỉ còn lại 500 đồng. Chẳng trách Tế Công nói tâm anh ta xấu lắm và đã định trước chỉ được 500 đồng.
Bình luận (0)