Hôm nay , tôi sẽ kể lại cho mọi người nghe . Những kỉ niệm thiếu nhi dành cho tôi , tôi vẫn nhớ. Hồi đó , tôi đang ở nhà học bài thì tự nhiên các bạn bấm chuông ầm ầm . Bố tôi đã mở cửa cho các bạn , các bạn nói : 

- Bạn Minh có ở nhà không ạ ? - Có chứ các con , vào nhà đi .   Sau đó , bố gọi tôi :                                                                                                                                                            - Này con ! Xuống đi, các bạn đến rồi kìa !                                           Tôi xuống thì mọi người đã ngồi vào ghế và trò chuyện , tôi bảo :                                - Các cậu ơi , đến nhà tớ làm gì thế ?                      - Cậu không biết sao , hôm nay là ngày thiếu nhi đấy ! - Vậy hả , tớ quên mất ........                                                               - Mọi người đến đây là vì được bố cậu chở đi chơi đấy , nghe nói bố cậu có xe ô tô 6 chỗ                Và sau đó , bố tôi trở các bạn đi đến một khu vui chơi . Bố tôi nói hãy cẩn thận, tôi rất sợ tàu siêu tốc . Nhưng bố tôi đã ngồi cùng tôi để cầm tay cho khỏi sợ . Lúc sau , Tôi chơi xong cảm thấy rất là hay . Mọi người còn tặng quà cho nhau nữa ! Bố tôi tặng cho một chiếc xe mà tôi ước mơ . Sau khi hết ngày thiếu nhi tôi luôn luôn không quên ngày thiếu nhi đó . Câu chuyện của tôi hồi 8 tuổi ( Lê Nguyễn Duy Minh ) Sau này , Tên tôi là Lê Nguyễn Minh Hoàng