đó là ngày mồng một tháng sau mà tôi sẽ không bao giờ quên những giây phút ấm áp đó, nơi tôi bắt đầu lên xe và chuẩn bị cho chuyến đi chơi dài đầu nước cho đến cuối nước của nhà trường tổ chức cho mỗi lớp tôi sẽ không gặp bố mẹ sau ba tháng hè, câu chuyện đó bắt đầu từ đâu các bạn lắng nghe nhé.
vào một buổi sáng khi tôi bước lên chuyến xe của trường tôi đã vội vã ôm và chào bố mẹ buổi tối đó tôi đưa cuốn nhật ký của mình ra và viết những điều tôi mong muốn ở nhà tốt đẹp khi không có tôi. một lúc sau xe dừng ở một quán ăn những chú lái xe bảo chứng tôi xuống xe vào ăn sáng, ăn xong tôi gọi cho bố mẹ và bảo ở nhà có tốt đẹp không bố mẹ bảo tôi là ở nhà tốt đẹp cả, còn chuyến đi của con thì sao bố mẹ bảo tôi, tôi đáp:
ổn cả! và sau vài ngày di chuyển tôi và các bạn của tôi cũng đã đến nơi tốt đẹp mọi người vui vẻ đì khắp mọi nơi còn tôi thì gọi điện cho bố mẹ, mẹ bảo bố bị trệch khớp những giọt nước mắt đã lăn trên má tôi, tôi bảo mẹ đưa máy cho bố, gặp bố, bố nói với tôi con cứ đi chơi với các bạn đi đừng lo cho bố vì sau đó bố tôi đã được chuyển đến bếnh viện quốc tế. cả đêm hôm đó tôi không sao ngủ được tôi cứ lo lắng và kết quả đã thành công tốt đẹp bố tôi xuất viện đi lại bình thường và có thể quay lại các công việc ở nhà sáng hôm sau tôi cùng các bạn đi rất nhiều nơi chuyến đi đó là kỉ niệm mà chúng tôi nhớ rất lâu nơi tôi đã cùng các bạn vui chơi tận mình mà không ai phải lo âu ốm vặt. kết thúc ba tháng tôi lại về nhà về đến nhà tôi chạy lại ôm chồng lấy bố mẹ buổi tối hôm đó cả nhà vui vẻ bên nhau.
đó là kỷ niệm ngày quốc tế thiếu nhi mà tôi còn nhớ mãi suốt cuộc đời của tôi. con kỷ niệm về ngày quốc tế thiếu nhi của bạn thì sao. thôi bài của tôi cũng đã dài rồi hẹn gặp lại các bạn vào các bài sau chúc các bạn có một ngày quốc tế thiếu nhi vui vẻ.
Bình luận (0)