Đoạn thơ trên là một phần của truyện ngắn Mưa Nhã Nam của nhà văn Nguyễn Huy Thiệp, một trong những tác giả đặc sắc của văn học Việt Nam thời kỳ đổi mới. Trong truyện, đoạn thơ này được nhân vật Xoan, một cô gái trẻ đang yêu Hoàng Hoa Thám - một vị anh hùng lịch sử, trình bày với ông trong một đêm mưa ở Nhã Nam. Đoạn thơ này gợi ra một thông điệp về sự ngắn ngủi và đẹp đẽ của cuộc sống, cũng như sự chấp nhận và biết ơn với những gì mình có.

Theo đoạn thơ, giá trị của bông hoa hồng là khoảnh khắc, khi nó đang nở rộ và tươi đẹp. Không ai biết hay để ý đến nó khi nó đang kết nụ hay úa tàn. Nhưng bông hoa hồng không buồn phiền hay than vãn về số phận của mình, mà vẫn tự hào và hạnh phúc với phút giây tuyệt vời của mình. Đây là một cách nhìn tích cực và lạc quan về cuộc sống, khi biết trân trọng những điều tốt đẹp mà mình có, dù chúng có thể không kéo dài mãi mãi.

Trong truyện, đoạn thơ này cũng phản ánh tâm trạng và tình cảm của Xoan đối với Hoàng Hoa Thám. Xoan yêu ông từ cái nhìn đầu tiên, và muốn theo ông về Yên Thế. Nhưng ông từ chối, vì đã hứa gả cô cho một người khác. Xoan biết rằng tình yêu của mình không có kết quả, nhưng cô vẫn không hối tiếc hay oán trách. Cô chỉ muốn được ở bên ông trong một đêm mưa, như một bông hoa hồng đang nở rộ. Cô biết ơn ông vì đã mang lại cho cô những cảm xúc đẹp đẽ và sâu sắc nhất trong cuộc đời cô.

Như vậy, thông điệp được gợi ra từ đoạn thơ trên là một thông điệp về sự sống, về tình yêu, và về cách nhìn nhận cuộc sống. Đó là một thông điệp đầy nhân văn và thi ca, khiến người đọc cảm động và suy ngẫm. Đó cũng là một trong những nét đẹp của văn học Nguyễn Huy Thiệp, một nhà văn có tài năng và tâm hồn sáng tạo.