Ai ai cũng biết, để yêu thương 1 kẻ khác mình hay còn gọi là 1 kẻ khác dòng tộc. Cảm giác thật khó chịu làm sao. Tấm lòng của Zorba thật cao quý. Chú đã giữ lời hứa với cô hải âu. Và cao quý hơn cả là Zorba đã dạy Lucky bay theo đồng loại. Trong bài có rất nhiều ví dụ cho thấy khó khăn khi yêu thương và kính trọng người khác mình. Chi tiết ví dụ là: Sau khi hải âu Lucky ra đời, Zorba thật mệt mỏi khi phải tìm hiểu xem loài hải âu thích ăn gì. Nhìn chú phải dùng móng vuốt để bắt ruồi cho Lucky ăn thật buồn cười. Hoặc là chi tiết Lucky nhìn đồng loại bay trên nền trời xanh cảm thấy thật buồn tủi thân... Những chi tiết đó cho ta cảm nhận được khi ở cùng người giống mình thật tuyệt vời và thoải mái. Câu nói của Zorba đã thể hiện được đáy lòng của tất cả mọi người. Tất nhiên ai cũng đồng ý với điều đó. Ngay cả em cũng đã bị cuốn hút vào câu nói đó, câu chuyện về tình nghĩa con người. Một độc giả nhí như em và các bạn nhỏ khác cũng sẽ cuốn hút vào câu truyện có tác giả là Lusi Sepulveda, câu chuyện nói về tấm lòng của Zorba đã gợi lên bao tấm lòng của những người có tấm lòng cao cả trên thế giới này. Em có câu chuyện sau có tên là " I- ba- chi và người ăn xin đáng thương". Đây là câu chuyện em viết:
I-ba-chi là cô bé xinh xắn 10 tuổi.Cô bé có nước da trắng muốt, hai bên má phúng phính hồng hào. hai bím tóc tết bằng nơ đỏ chót. Tối hôm đó I-ba-chi cùng người anh trai hơn 9 tuổi đi dạo về nhà. Nhưng ngôi nhà không còn nguyên vẹn như trước khi ra khỏi nhà. Đôi mắt cô bé nhìn trước đám cháy dột nát ngôi nhà thân yêu. Ngọn lửa bùng cháy rực lên. Tiếng gọi tha thiết của cô bé vọng lên đau đớn. Giọt nước mắt lăn tròn trên má. Xung quanh mọi người đang dốc sức xách xô nước, và mọi cách dập cháy. Có người liều lĩnh nhảy vào đám cháy cứu cha mẹ yêu quý của I-ba-chi nhưng... đã quá muộn. Người ta chi đem ra được cái xác bị bỏng nặng. Cha mẹ cô đã ra đi. Sau lễ tang mất mát, hai anh em về quê ngoại sinh sống. Đó là nơi ở vùng núi heo hút đơn sơ. I-ba-chi cùng anh trai ở với bà ngoại. Bà ngoại bây giờ đã ốm yếu nên I-ba-chi không muốn đòi hỏi gì mà luôn muốn phụ thật nhiều việc cho bà để bà luôn sống mãi với cô bé. Tuy làm việc rất vất vả nhưng làn da vẫn giữ nguyên vẻ đẹp đáng yêu ngày còn sung túc. Và thế là cô bé cùng ông bà và anh trai về nơi mà nó đã từng chứng kiến cảnh cha mẹ ra đi. Gia đình đơn sơ ở trong 1 ngôi nhà túp xụp. Ngày qua ngày, từ 1 cô bé ngây thơ cho đến bây giờ cô bé đã là 1 thiếu nữ xinh đẹp. Cô bé đã làm đầu bếp 1 quầy bánh nhỏ. 1 hôm cô bé đã tạo ra mẩu bánh rất ngon muốn đem về cho ông bà và người anh nếm thử. Cô bé gặp ông lão ăn xin rất đói bèn đem cho ông ấy bánh:
- Ông hãy ăn đi ạ.
Trích đến đây thôi, bai nha
Bình luận (0)