BÀI LÀM
Vào những ngày hè oi ả, khi những chú ve cất tiếng hát thì ngày Quốc tế Thiếu nhi (1/6) lại là ngày mà các bạn nhỏ mong chờ nhất. Ngày 1/6 là ngày các bạn được nghỉ ngơi, vui chơi bên gia đình và bạn bè. Tuy vậy, trên thế giới vẫn còn những trẻ em bị bạo hành, lao động quá sức,… Nhưng nhờ có sự can thiệp của chính phủ và mọi người mà một phần trẻ em đã được bảo vệ. Việt Nam là một trong những điển hình đầu tiên. Việt Nam là nước đầu tiên ở châu Á và là nước thứ hai trên thế giới phê chuẩn Công ước Liên hợp quốc về Quyền trẻ em. Sau khi có Công ước về Quyền trẻ em thì có rất nhiều trẻ em đã được bảo vệ.
Ngày Quốc tế Thiếu nhi chắc hẳn cũng sẽ để lại rất nhiều kỉ niệm đẹp cho các bạn nhỏ. Em cũng vậy, em cũng có một kỉ niệm vô cùng sâu sắc vào ngày mùng 1/6 mà em không bao giờ quên được.
Đó là vào năm em 5 tuổi, sau khi tổng kết vài hôm thì vào ngày 30/5 thì em bị sốt phải nhập viện. “ Sắp đến ngày 1/6 rồi mà con phải ở trong bệnh viện thì chán lắm mẹ ạ.” – Em nói với mẹ như vậy. Nhưng mọi thứ không như em nghĩ. Vào ngày 1/6, khi thức dậy, em được mẹ dẫn đi ăn như bình thường. Vậy mà khi vào bệnh viện nằm nghỉ, em được mẹ tặng cho một chú gấu bông nhỏ màu trắng với đôi mắt đen vô cùng long lanh. Em thích lắm, ôm chú suốt. Lúc ấy, em cảm thấy khỏe hơn, em cảm thấy như được tiếp thêm sức mạnh để sớm khỏe mạnh, trở về nhà với gia đình và bạn bè. Không chỉ có mẹ mà cả các cô y tá, các bác sĩ khoa Nhi còn dành cho em và các bạn nhỏ đang phải nằm viện những lời chúc tốt đẹp nhất đến các bạn nhỏ khiến ai cũng ấm lòng. Tối đến, khi bầu trời đã rực rỡ với muôn ngàn ánh sao thì em đã cùng với mẹ ngồi ngắm những ngôi sao ấy và vầng trăng cho tới khi vào giờ ngủ mới vào giường. Em thấy vầng trăng bị khuyết như nhỏ lại là một đứa bé giống em, không tròn vào ngày Quốc tế Thiếu nhi vì một lí do nào đó. Giờ nghĩ lại cái ngày 1/6 năm đó, em lại nhớ về cái ý nghĩ đã thoáng mãi trong đầu em vào hôm 1/6 năm đấy. Sau vài ngày nằm viện, em đã được về nhà. Em cảm thấy rất thương các y, bác sĩ vì họ vẫn còn phải ở lại bệnh viện để chăm sóc cho các bệnh nhi khác giống như em mấy ngày trước. Trước khi nhận giấy xuất viện ra về, các cô y tá, các bác sĩ đã dặn dò em những gì cần phải ăn, phải uống. Dặn phải ngoan, nghe lời bố mẹ và vô số những lời dặn bổ ích khác. Chào tạm biệt các bác sĩ, em theo mẹ ra xe về với gia đình trong sự luyến tiếc, thương yêu các y, bác sĩ đã từng chăm sóc em. Tuy không được đi chơi ở khắp nơi hay ăn những món mình thích thì cũng đã cảm thấy rất hạnh phúc và vui vẻ.Vậy là em đã trải qua một ngày Quốc tế Thiếu nhi vô cùng đặc biệt mà trong đời em chỉ có một lần trong đời. Đó là kỉ niệm làm em nhớ mãi, chẳng thể nào quên được bởi sự quan tâm đặc biệt của mọi người trong bệnh viện đối với em và các bạn thiếu nhi.
Bạn biết không? Bác Hồ khi còn sống đã dành sự quan tâm đặc biệt đến các bạn thiếu nhi. Tuy bận trăm công nhìn việc hay tuổi già sức yếu thì Bác vẫn luôn hỏi han đến các cháu. Những lời dạy của Bác khi xưa được giáo dục bây giờ truyền lại cho các thế con cháu khi sau và gìn giữ lời dạy ấy như một báu vật quý giá mà Bác Hồ đã để lại giúp giáo dục, uốn nắn các cháu thiếu niên, nhi đồng trở thành con ngoan trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ.
Giờ em đã lớn hơn, trưởng thành hơn, em đã có những ngày mùng 1/6 khác nữa với nhiều kỉ niệm đẹp. Nhưng đối với em, những lời dạy của Bác Hồ vẫn là đẹp nhất, ngày mùng 1/6 năm đó vẫn là kỉ niệm nhất với em trong tất cả những ngày Quốc tế Thiếu nhi mà em có được.
Vì trẻ em là tương lai của đất nước, hãy BẢO VỆ trẻ em khỏi những tệ nạn xã hội và chiến tranh, xung đột.
Bình luận (0)