Chúng ta đang phải chống lại một đại dịch mang tên Covid-19.Ngay từ khi nó xuất hiện thì không biết nó đã giết bao nhiêu người rồi,phải nói lúc đấy ai cũng sợ,sợ không biết là lúc nào sẽ đến lượt mình.Nhưng sẽ luôn có những người dũng cảm dám đứng lên chống lại nó đó chính là những chiến sĩ trong tuyến đầu phòng chống dịch Covid-19.Câu hỏi đặt ra là những  người đấy không biết sợ sao? -Họ biết chứ nhưng họ không còn cách nào khác,tổ quốc cần họ, người dân cần họ,nếu họ không đi thì họ không chết vì dịch thì họ chết vì thẹn với tổ quốc,chết vì thẹn với dân…Chính vì như thế chúng ta mới có thể thấy được hình ảnh những chiến sĩ áo trắng mệt đến lỗi nằm ngay ra đường,.. nhưng có lẽ hình ảnh thương tâm là hình ảnh người chiến sĩ áo trắng của chúng ta ra đi vì Mệt.Nhưng biết làm sao bây giờ,mệnh trời khó chống.Nếu có thể em muốn đứng trước họ cúi đầu và nói”Cảm ơn các cô,các chú nếu không có cô chú thì thật không biết đất nước sẽ như thế nào,cố nên cô chú nhé tất cả những gì cô chú làm sẽ được đền đáp xứng đáng,mọi người sẽ luôn biết ơn cô chú”.Cố lên các chiến sĩ nhé.