Những chiến sĩ áo trắng quên cả thân mình,lao vào giữa những ổ dịch để cứu giúp cho người dân.Phải nói họ là những người can đảm,dũng cảm khi đứng trước kẻ đã gieo giắc nỗi kinh hãi đến toàn thế giới.nhìn những con người ngất xỉu vì mệt ,bàn tay co lại vì làm việc quá sức chịu đựng nhưng họ vẫn lạc quan,mạnh mẽ hơn."Oe oe",tiếng khóc đầu đời của những đứa bé chui ra từ bụng mẹ.Xa mẹ từ giây thứ nhất,các bác sĩ bế các em lên,nhìn các em bé có mẹ là F0 và F1 mà không khỏi xót xa,nhưng họ cũng vỡ òa trong khoảnh khắc đứa bé được sinh ra an toàn.Lúc này cơn nóng,mệt nhọc tan biến đi đâu hết.Nhìn các em đang khóc,các bác thì thầm với em rằng:

- sau này thành bác sĩ,giúp cô chú nha con!- Những người chiến sĩ áo trắng ấy là thủ môn vững chãi trong khung thành ,đúng trước những quả bóng COVID-19 sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào,sẵn sàng biến người dân thành nơi sinh xản ra chúng,thế nhưng nhìn những khuôn mặt ấy đi.những khuôn mặt của những người chiến sĩ áo trắng với vẻ khinh thường :

-  có giỏi thì đến đây đi,tao không sợ mày đâu!