Năm rồi, tôi được một người bạn giới thiệu cho một cuốn sách, và cho tôi mượn cuốn sách ấy. Tuy tôi là một người ít đọc sách nhưng khi cầm trên tay cuốn “Chuyện con mèo dạy hải âu bay”, của NXB Hội nhà văn, tôi đã đoán rằng nội dung câu chuyện: “Chắc là có con mèo tìm thấy được một con hải âu con bị bỏ rơi nên đã đem nó về nuôi và dạy nó…bay!” Kì lạ, nội dung chuyện gần giống với những gì tôi đã suy nghĩ. Thế nhưng, câu chuyện ấy không hề đơn điệu mà càng đọc, tôi lại càng cảm thấy bị lôi cuốn, cuốn hút vào câu chuyện ấy.
Tác giả cuốn sách này là Luis Sepulveda một trong những nhà văn xuất sắc nhất của Chi lê. Quyển sách được xuất bản vào năm 2017, với những câu chuyện đầy cuốn hút về lòng tận tâm và sự quan trọng của việc giữ lời hứa. Đây là quyển sách đầu tiên mà tác giả Luis Sepúlveda viết cho thiếu nhi. Quyển sách có 2 phần, Phần I gồm 9 chương và phần II gồm 11 chương.
Mở đầu là một cuộc sống khá tươi đẹp của các nhân vật, ai cũng đang tận hưởng sự thoải mái, yên bình của mình. Kengah, cô hải âu đang cùng đàn không may gặp sự cố trong lúc nghỉ ngơi nên cô bị che phủ bởi lớp váng dầu. Mặc dù rất tuyệt vọng về hoàn cảnh hiện tại của mình nhưng cô vẫn không nản chí, cô đã dốc hết sức bay vào bờ và xa hơn nữa là nơi con mèo mun to đùng, mập ú, Zorba đang sống . Vì thời gian gấp rút, sức cô ngày càng cạn kiệt dần, cô đành giao lại quả trứng của mình cho chú mèo Zorba cùng với ba lời hứa mà Zorba có trách nhiệm phải thực hiện thay cô: Con mèo sẽ không ăn quả trứng, trông nom quả trứng tới khi chim con ra đời và cuối cùng là sẽ dạy cho con hải âu bay. Đó quả là những chuyện vô cùng khó khăn với loài mèo! Nhưng dù sao thì Zorba cũng đã hứa với Kengah và nó sẽ phải giữ lời và đồng hành cùng Zorba là những người bạn tốt. Sau đó họ cùng chú Mèo Zorba chăm sóc đến ngày quả trứng nở thành chú hải âu. Zorba đã đặc tên cho chú chim là Lucky. Khi nó nở, Lucky gọi Zorba là mẹ. Và thế là Zorba đã trở thành một người mẹ bất đắc dĩ mặc dù Zorba đã giải thích rằng mình chỉ là một chú mèo đực...Sau đó, Zorba tập cho hải âu bay, nhưng khi không bay được Lucky buồn bã tuyệt vọng nhất thì chính lúc đó Zorba luôn bên cạnh an ủi và động viên Lucky. Và cuối cùng bọn mèo đã nhờ đến con người để giúp cho Lucky có thể bay.
Qua câu chuyện cho ta thấy được tình yêu thương giữa loài vật với nhau, mặc cho sự khác biệt về giống loài nhưng chúng vẫn luôn sẵn lòng giúp đỡ và chăm sóc cho loài vật khác giống loài qua câu nói “Thật dễ dàng để yêu thương một kẻ nào đó giống mình, nhưng để yêu thương ai đó khác mình thực sự rất khó khăn”.Tình cảm của chú mèo Jorba dành cho hải âu con là một tình yêu mẫu tử thiêng liêng không phân biệt giống loài, những tình yêu thương và việc của Jorba đã vượt cả giới hạn khả năng của nó. Tác giả đã viết một câu chuyện về loài mèo nhưng mang đậm chất tình cảm, trách nhiệm, uy tín, sự quyết tâm, sự can đảm của con người. Có lẽ, đây là thông điệp mà tác giả muốn người đọc cảm nhận được khi đọc cuốn sách này. Cuộc sống vốn dĩ không thể suông sẻ, tràn ngập màu hồng khi chúng ta chỉ đơn độc một mình. Và mỗi người chúng ta, luôn có thể làm được những việc kỳ diệu mà trước đây chúng ta chỉ có thể nói là không thể nào. Chỉ có sự quyết tâm, trách nhiệm, can đảm, ý chí thì mọi thứ chúng ta đã thất bại, sợ hãi đều có thể trở nên thành công.
Bạn có biết tình yêu là gì không? Có thể với bạn đó là tình mẫu tử, tình yêu đôi lứa…Nhưng với tôi đó là tình cảm ấm áp mà muôn người muôn loài dành cho nhau. Thật kỳ lạ đúng không? Khi tôi nói : “Tình yêu bao gồm cả tình cảm mà những loài vật khác nhau dành cho nhau”. Không sao đâu bởi có thể với bạn chỉ có con người mới có cảm xúc. Với tôi tất cả những loài vật quanh ta đều có tình yêu, như cá yêu nước như chim yêu trời…và có thể là mèo yêu hải âu. Chính nhà văn Luis Sepulveda đã cho tôi biết điều vô cùng xúc động đó qua câu truyện: “Chuyện con mèo dạy hải âu bay”.
“Chuyện con mèo dạy hải âu bay” đã mở ra cho tôi một thế giới đầy màu sắc của các loài vật ở bến cảng. Tôi đã thấy rất kỳ lạ khi tác giả đặt tên cho cuốn truyện là “Chuyện con mèo dạy hải âu bay”. Mèo thì làm gì biết bay mà dạy, vậy mà Zorba – con mèo mun to đùng mập ú trong truyện đã giúp con hải âu Lucky bé nhỏ cất cao đôi cánh uốn lượn giữa bầu trời. Với ngôn từ dễ hiểu, cách xây dựng hình ảnh nhân vật rõ ràng Luis Sepulveda đã khắc họa rõ nét tính cách của từng nhân vật.
Câu truyện viết về một con mèo mun tốt bụng, cao thượng, giàu lòng yêu thương. Chính con mèo Zorba cùng đồng loại của nó ở thành phố cảng đã chăm lo cho một con hải âu non. Mẹ của con hải âu vì bị “ hố đen tử thần của biển” giết chết. Thứ hố đen tử thần ấy không phải lốc xoáy hay sóng thần đâu mà chính là váng dầu thải do con người đổ trộm ra biển. Vào ngày mưa, những con tàu lén ra khơi và đổ trộm cái thứ dầu đen kịt bẩn thỉu của họ xuống đại dương và thứ dầu đó đã giết biết bao loài động vật của biển, những loài cá và cả hải âu. Những hành động của con người thật đáng lên án. Con người đã phá hoại môi trường gây nguy hiểm cho các loài động thực vật và cho chính họ. Con hải âu mẹ đã cố hết sức lao vào bờ và gặp được Zorba. Zorba đã hứa với cô hải âu đang sắp chết rằng nó sẽ bảo vệ, chăm sóc và dạy con hải âu con tập bay như mong muốn của cô. Cùng với những bạn mèo của thành phố cảng, Zorba đã chôn cất và giữ trọn lời hứa với cô hải âu quá cố. Chú bỏ đi danh dự của một con mèo đực để làm mẹ của con hải âu non. Zorba đã ấp quả trứng trong nhiều ngày liền, bảo vệ con hảu âu non trước mọi nguy hiểm và hơn cả là dạy nó bay. Bạn biết không? Con hải âu non đã được tất cả những con mèo tốt bụng trong thành phố ấy yêu thương chăm sóc và dạy dỗ. Ngài mèo Đại Tá chỉ huy cả bọn từng việc để nuôi dạy cô hải âu con. Einstein-con mèo có niềm đam mê với những cuốn sách cố bắt chước cách máy bay bay để dạy hải âu. Secretario lo cho hải âu ăn bằng những món nó kiếm được trong cửa hàng, còn Bốn Biển-con mèo viễn dương thì kể cho hải âu nghe những câu chuyện của biển cả mà nó từng trải qua. Tất cả chúng đều yêu thương và dành cho hải âu những điều tốt đẹp nhất, cứ như hải âu là một con mèo con vậy. Có lúc chính hải âu mơ ước mình cũng là một con mèo nhưng rồi con tim hải âu kịp nhận ra mong muốn đích thực của nó, đó là sải cánh giữa bầu trời với gió mưa và uốn lượn trên mặt biển bao la. Điều khiến tôi say mê nhất trong cuốn truyện là những tình huống kịch tính xen lẫn hài hước của tác giả. Nhiều lần Zorba đã nhanh trí lừa người bạn của chủ để dấu hải âu con trong nhà, một lần khác Zorba lại chiến đấu với 2 con mèo hoang buộc chúng phải từ bỏ ý định làm hại hải âu và sẵn sàng đàm phán với lũ chuột để cho hải âu được bình an. Sau một chuỗi nỗ lực dạy Lucky bay đã thất bại thảm hại của lũ mèo và sự cầu khẩn của Zorba, tác giả cho xuất hiện một thi sỹ tốt bụng, ông ta đã chỉ cho hải âu biết cách bay. Và khi đôi cánh của cô chim bé nhỏ uốn lượn trong gió mưa, con mèo mun hướng mặt nhìn theo với vô vàn cảm xúc khác nhau. Không biết là nước mưa hay nước mắt hay là cả hai thứ ấy thật sự đang hòa lẫn vào với nhau khiến con mèo không thấy rõ nữa bầu trời cùng với “đứa con” thân yêu của nó, tim nó lúc này vẫn biết rằng con hải âu non mà nó dành hết tình yêu thương đang hạnh phúc.
Đó là một tình yêu, một tình yêu giữa hai loài vật hoàn toàn khác biệt. Nhưng nó vẫn đep, vẫn ấm áp biết bao. Trước khi đọc câu truyện này, tôi đã từng nghĩ chỉ có con người mới biết yêu thương nhau, thế nhưng câu truyện đã mang tới cho tôi một cái nhìn hoàn toàn khác. Luis Sepulveda mang tới cho tôi một dấu ấn khó quên về tình cảm thiêng liêng, cao quý của thành phố cảng biển và lên án mạnh mẽ sự vô trách nhiệm, thiếu ý thức với thiên nhiên gây họa cho các loài động vật của con người. Con người chỉ quan tâm tới cái trước mắt mà phá hoại cái thứ cho họ sự sống đó là môi trường. “Chuyện con mèo dạy hải âu bay” còn ca ngươi những phẩm chất cao đẹp là lòng yêu thương, biết giữ trọn lời hứa và có trách nhiệm, không những thế còn có cả sự đoàn kết một lòng dù khó khăn cũng cùng nhau vượt qua. Luis Sepulveda cũng vô cùng tài tình khi gửi gắm một bài học thâm thúy cho chúng ta. Đó là tình yêu thương, tới loài vật cũng biết yêu thương cảm thông với nhau, vậy tại sao con người không thể? Phải chăng con người đã quá nhẫn tâm, quá vô tình?
Tôi vô cùng biết ơn tác giả vì dòng văn đầy những xúc cảm của ông. Nó gây cho tôi bao tình cảm mới lạ. Quả thực: “ Văn chương gây cho ta những tình cảm không có, luyện cho ta những tình cảm sẵn có” để con tim ta ấm áp hơn, cuộc sống quanh ta ngày càng tươi đẹp hơn. Tôi rất buồn khi đại dịch Covid-19 đã mang tác giả Luis Sepulveda của chúng ta đi xa nhưng những dòng văn của ông vẫn sẽ tồn tại mãi mãi trong lòng người đọc. Hơn cả tôi mong mọi người hãy một lần đọc câu truyện này, và tôi tin tất cả các bạn cũng sẽ như tôi, sẽ yêu nó, trân trọng nó như một nét đẹp rực rỡ của văn chương.
Mong các bạn đừng hiểu lầm hãy vào trang cá nhân của mk rồi tính nha ok
Bình luận (0)