"Dân ta phải biết sử ta

Cho tường gốc tích nước nhà Việt Nam"

Đó là câu thơ mở đầu trong bài thơ "Lịch sử nước ta" của chủ tịch Hồ Chí Minh nhằm nhắc nhở chúng ta phải nhớ về gốc gác,lịch sử của quê hương Việt Nam.Có thể nói,nước ta có một nền văn hiến lâu đời và lịch sử trải dài qua nhiều giai đoạn thăng trầm khác nhau.Nhưng bản thân em vẫn luôn tự hào về đất nước mình về lòng yêu nước,về ý chí chống giặc ngoại xâm và cả qua hào khí Đông A vẫn còn sáng rọi hào hùng trong từng trang sử Việt.Mà trong đó,có một vị anh hùng,một vị tướng tài ba lẫm liệt mà em vô cùng ngưỡng mộ- Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn.Lòng yêu nước tha thiết và sự quyết tâm đánh đuổi quân xâm lược được thể hiện một cách tài tình qua áng văn bất hủ của thời đại -"Hịch Tướng Sĩ".Áng văn mà dù đã 7 thế kỉ qua đi nhưng âm hưởng hào hùng trong đó vẫn còn mãi với non sống,với mỗi người dân yêu nước.

    Tuy bài hịch đã được đưa vào sách giáo khoa lớp 8 nhưng thật ra lần đầu em đọc được thì lại từ rất lâu về trước.Bởi vì ông của em là một chiến sĩ cách mạng,ông từng vào sinh ra tử để kháng chiến chống Mỹ cứu nước,ông cũng từng chứng kiến rất nhiều cái chết thảm khốc của chiến tranh.Và ông...không biết nhận diện nhiều mặt chữ,nhưng ông vẫn luôn thuộc lòng bài "Hịch Tướng Sĩ"....Thế nên từ thuở còn rất bé,em không được ông kể những câu chuyện cổ tích đưa vào giấc ngủ như nhiều bạn nhỏ khác mà hầu như đêm nào ông cũng ru em ngủ bằng giọng hùng hồn :"Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa,chỉ căm tức chưa xả thịt, lột da, nuốt gan uống máu quân thù. Dẫu cho trăm thân này phơi ngoài nội cỏ, nghìn xác này gói trong da ngựa, ta cũng vui lòng".Dù ai can cũng không chịu đổi,có lẽ cũng chính vì vậy mà em thấm đẫm từng lời,từng câu trong bài Hịch Tướng Sĩ,và cũng là một phần lý do đến bây giờ em vẫn vô cùng ngưỡng mộ người anh hùng Trần Quốc Tuấn.

   Đó là vị anh hùng đã đạt ích nước lên trên thù nhà,là vị tướng tài ba với đầy nỗi bứt rứt vì nước,vì dân.Nếu ba lần chiến thắng quân Mông Nguyên  là  minh chứng cho sự lãnh đạo tài ba của ông cũng như lòng yêu nước và ý chí của nhân dân thời Trần thì "Hịch Tướng Sĩ" chính là bản ca khích lệ tinh thần tướng sĩ,vạch trần tội ác tày trời của bọn giặc đồng thời thể hiện được lòng yêu nước tha thết của ông.Ông vạch trần tội ác,sự gian trả của giặc với lời lẽ đanh thép cũng như tố cáo sự mê muội của triều đình mà qua đó,ông khơi gợi được ý chí quyết chiến quyết thắng với giặc ngoại xâm và sự căm hận giặc đến tận thấu tâm can.

  Ông cũng thể hiện được tinh thần nhân nghĩa qua bài hịch,giúp đỡ các tướng sĩ như " Các ngươi cùng ta coi giữ bình quyền đã lâu ngày,không có mặc thì ta cho áo,...vui cười".Tuy nhiên đó không chỉ dừng ở lòng thương người mà còn là sự khích lệ tinh thần trách  nghiệm, nghĩa vụ của mỗi người dân khi đất nước có giặc ngoại xâm.Qua bài hịch,ông phê phán như tướng sĩ thấy nước nhục mà không biết căm mà chỉ chìm vào các thú vui tiêu khiển cũng như hướng tiến sĩ đến những việc nên làm,những thứ nên học để bảo vệ đất nước.Qua từng câu chữ của bài hịch,ta có thể thấy dược lòng yêu nước nồng nàn của Trần Quốc Tuấn-một vị anh hùng văn võ song toàn,một trang tướng sĩ kiệt xuất.

Về cá nhân,em ngưỡng mộ ông rất nhiều điều.Em cảm phục lối suy nghĩ "Sống không chỉ để hưởng thụ" của ông.Bởi ông có trong tay quyền lực lớn nhưng chưa bao giờ có ý tưởng ham vui sống an lạc tận hưởng.Em cảm phục chí khí và nhiệt huyết của ông khi đánh giặc,rõ ràng cái chết trên sa trường thảm khốc đến thế kia mà đối với ông đó lại là niềm tự hào,là sự hạnh phúc vi được cống hiến vì nước vì dân.Có một chủ soái như vậy,thử hỏi làm sao các tướng sĩ không chiến đấu hết mình? Em ngưỡng mộ lòng thương người,trái tim nhiệt huyết,sự anh minh,tài năng quân sự,...của vị tướng sĩ kiệt xuất của thời đại nhà Trần.

Thật ra,chính vì ông em từng là một chiến sĩ ,được ông kể nhiều chuyện nên em càng thêm phần ngưỡng mộ và khâm phục vị anh hùng Trần Quốc Tuấn.Có lẽ,nhiều người ,đặc biệt là lớp trẻ hiện nay của nước ta không tìm hiểu quá nhiều về lịch sử nên chưa hiểu rõ sự vĩ đại của ông.Bởi lẽ "hịch Tướng sĩ " của ông thật ra vẫn còn vang mãi,đặc biệt là với người dân Việt Nam trong thời kì chống giặc.Khi mà lớp lớp người đi trước chết trong bom đạn và vũ khí,lớp người sau lại tiến lên chống giặc,khi mà biết rõ tiếp tục bước tiếp sẽ thịt nát xương tan,nhưng vẫn cứ bước đến cùng, tất cả cũng chỉ vì lòng yêu nước và khát khao được độc lập,dược tự do cho đất nước,cho dân tộc.Và còn một điều cuối cùng đó chính là em rất ngưỡng mộ tình yêu của Hưng Đạo Vương -Trần Quốc Tuấn và công chúa Thiên Thành.Em cảm phục ông không chỉ là một vị tướng tài mà còn là một người có tình yêu mãnh liệt và đầy dũng cảm,dám yêu dám hận.Ông dám cướp dâu,dám làm chống đối lệnh vua,dám mang danh là kẻ thông dâm để đến với tình yêu đích thực của mình.Cho dù tại thời điểm lúc đó,những hành động của ông có thể xem là "đại nghịch bất đạo" bị người đời cười chê.Em khâm phục ông vì cả đời chỉ có một người vợ ở giữa thời đại năm thê bảy thiếp lúc bấy giờ.Và đó cũng chính là thứ mà mỗi người trong chúng ta nên học hỏi rằng phải dám và dũng cảm đi ngược đám đông để đạt được ước muốn của bản thân,giảm đi sự chú ý vào dư luận và cách người khác suy nghĩ về mình.Bởi cuối cùng,cuộc đời này cũng chỉ được sống một lần,tại sao không dũng cảm yêu,can đảm đi theo mong muốn của bản thân dù trái với cách đánh giá của người khác.Dù sao,nếu ai cũng giống nhau thì thật xin lỗi,chúng ta đang học nhau làm bản sao,chứ không ai chịu bứt mình ra làm bản thể của chính mình nữa cả,nếu thế thì liệu chính ta có hạnh phúc được chăng? Đó là bài học sâu sắc mà em nghĩ vị anh hùng Trần Quốc Tuấn đã dạy em.

Sau tất cả,Hưng đạo vương -Trần Quốc Tuấn là một vị anh hùng oai phong lẫm liệt có thật trong lịch sử.Đương nhiên,chỉ qua áng văn "Hịch tướng sĩ" thì không thể hoàn toàn diễn tả chính xác con người ông.Nhưng "Hịch tướng sĩ " là áng văn bất hủ mà qua câu từ ta có thể tưởng tượng và phác họa ra vị tươngs của thời đại.Đó là một người có tầm nhìn xa rộng,là người có mắt nhìn người tài,là người quyết đoán ,lòng yêu nước cháy bỏng cùng ý chí quyết tâm tựa sắt đá chống giặc ngoại xâm.Đó là người mà mỗi người trong chúng ta,đặc biệt là lớp trẻ nên học hỏi và noi gương.

Từ "Hịch tướng sĩ" ,ta thấy được ý chí quyết đấu,thấy được lòng yêu nước nồng nhiệt của các tướng sĩ,thấy được vị anh hùng Trần Quốc Tuấn lẫm liệt.Nhưng nhiều hơn nữa,chúng ta không nên chỉ dừng lai ở ngưỡng mộ.Bởi những ông cha ta...thời nào cũng có tướng sĩ anh dũng chống giặc không ngại hi sinh.Chúng ta may mắn được sống trong thời đại hòa bình đổi từ rất nhiều xương máu đó,vậy nên mỗi chúng ta đều phải cô gắng hơn,không chỉ cố gắng vì bản thân ,gia đình mà còn vì cả những người đã ngã xuống.Có lẽ tuy hơi xa xôi nhưng đây thật sự là những nghĩa vụ mà chúng ta phải làm để một phần nào đó thể hiện lòng biết ơn đối với tất cả những người đã hi sinh.

Cuối cùng bằng tất cả lòng thành kính cùng khâm phục,em xin cúi đầu thật sâu trước ông! <3