a) Câu chuyện trên đã để lại cho chúng ta bài học quý giá về việc gánh chịu trách nghiệm.Không chỉ đứa trẻ mà rất nhiều người trong chúng ta thường hay đổ lỗi và trách nghiệm lên người khác.Khi còn bé thì đổ lỗi lên đồ vật vô tri vô giác,lớn lên thì đỗ lỗi lên người yếu thế hơn hoặc ai đó có thể chịu trách nghiệm thay ta.Nhưng chúng ta đều biết rằng cách để giải quyết vấn đề không phải là đổ lỗi mà là gánh chịu trách nghiệm.Và việc học cách chịu trách nghiệm cũng là biểu hiện của sự trưởng thành và là điều mà ai cũng cần học.
b) Bài làm
Từ nhỏ đến lớn ai trong chúng ta cũng trưởng thành trong vòng tay bảo bọc của ba mẹ,được yêu thương ,nâng niu và dạy dỗ mà lớn lên.Thế nhưng đôi khi,chính vì sự nâng niu ,bảo bọc quá mức của một số cha mẹ mà khiến nhiều đứa trẻ trở nên ỷ lại và thiếu trách nghiệm với những gì mình làm.Ví dụ như trong câu chuyện trên,tình huống của đứa trẻ không hề hiếm gặp ở trong các gia đình có trẻ nhỏ.Nhưng hiếm có bậc phụ huynh nào sâu sắc được như ông bố trong câu chuyện trên mà thường là tiếng dỗ dành trẻ nhỏ và tiếng khóc vang cả căn phòng.Đứa trẻ chỉ lăn ra sàn khóc ăn vạ ,chỉ biết rằng cái bàn làm mình đau mà quên mất bản thân mình tự va vào cái bàn và cái bàn cũng "đau".Thế nên ông bố trong câu chuyện thật sáng suốt và nhìn xa trông rộng để qua đó dạy cho đứa con một bài học nhỏ nhưng lớn trong cuộc sống rằng :Phải biết chịu trách nghiệm về những gì bản thân làm.Diễn giả Tony Robbins từng nói :"Life is a gift, and it offers us the privilege, and responsibility to give something back by becoming more" (Cuộc sống là một món quà, và nó cho chúng ta đặc ân, và trách nhiệm trao tặng lại điều gì đó bằng cách trở nên lớn lao hơn).Để trở thành một người toàn diện chúng ta không phải chỉ cần sống mà còn cần sống có trách nghiệm- Đây không chỉ là bài học cho đứa trẻ nhỏ mà còn là bài học lớn cho mỗi chúng ta.
Con người chúng ta thường có xu hướng đùn đẩy trách nghiệm cho người khác thay vì gánh chịu trách nghiệm về phía bản thân.Bởi đùn đẩy luôn dễ hơn gánh chịu và trong cuộc sống không chỉ là ở những đứa trẻ mà kể cả người lớn cũng rất hay đùn đẩy.Không học bài do bận làm việc mẹ giao,do cô dạy khó hiểu.Không kịp deadline vì quá ít thời gian,trưởng nhóm phân chia không đều,.... Và những người thiếu trách nghiệm thường là những người học kém,sống cuộc sống tạm bợ qua ngày và gần như không được người khác tin tưởng ,giao công việc.Càng ngày càng đi lùi và luôn cảm thấy thất bại trong cuộc sống.Nhưng họ vẫn sẽ không nhận ra trách nghiệm của bản thân mà vẫn đỗ lỗi cho người khác ,cho xã hội ,cho tất cả mọi thứ trừ chính họ.Những người có lối sống như vậy cần phải bị phê phán và đẩy lùi.
Ngược lại những người dám gánh chịu trách nghiệm với những gì mình làm sẽ luôn được mọi người yêu quý và kính trọng và thành công trong công việc và cuộc sống. Đồng thời không đánh mất bản thân trong cuộc sống vồn vã và thời đại công nghệ thông tin phát triển như vũ bão hiện nay. Mỗi người đều cần hiểu rằng sống không thể thiếu đi trách nghiệm càng là người ở vị trí càng cao thì càng có trách nghiệm càng lớn trên vai.Để nói về tinh thần trách nghiệm với chính mình với cuộc sống,chủ tịch Hồ Chí Minh cũng từng nói :"Thanh niên ta có vinh dự to thì cũng có trách nhiệm lớn. Để làm tròn trách nhiệm, thanh niên ta phải nâng cao tinh thần làm chủ tập thể, trừ bỏ chủ nghĩa cá nhân, chớ phô trương hình thức, chớ kiêu ngạo tự mãn. Phải thấm nhuần đạo đức cách mạng tức là học tập, lao động, sinh hoạt theo đúng đạo đức của thanh niên xã hội chủ nghĩa, cộng sản chủ nghĩa".Vậy nên mỗi người trong chúng ta,không kể già, trẻ ,lớn, bé đều cần phải có trách nghiệm và học cách gánh chịu trách nghiệm.Và đặc biệt là mỗi gia đình đều nên giáo dục con cái ngay từ nhỏ về trách nghiệm để mỗi đứa trẻ có ý thức ngay từ nhỏ về những việc mình làm và chịu trách nghiệm với nó.Giống như người bố trong câu chuyện trên,dạy con cách gánh chịu trách nghiệm từ những hành động đời thường .
Đùn đẩy,ăn vạ đương nhiên sẽ dễ dàng hơn chịu trách nghiệm nhưng mỗi chúng ta đều phải hiểu rằng:" Bất cứ thứ gì quá dễ dàng đều chỉ là tạm thời".Mỗi người chúng ta đều cần lớn lên ,trưởng thành và làm chủ bản thân.Muốn làm chủ số phận thì trước hết chúng ta phải làm chủ được bản thân và hành động của mình trước đã.Richard L Evans cũng đã từng nói :" Sự trưởng thành bắt đầu vào ngày chúng ta chấp nhận trách nhiệm đối với hành động của bản thân mình."
Mỗi chúng ta đều là một tế bào và tất cả cấu thành nên một xã hội.Vậy nên để một xã hội văn minh và có trách nhiệm thì mỗi chúng ta đều phải nâng cao trách nghiệm cá nhân.Hoàn thành tốt nhất có thể công việc được giao ,luôn giữ lời hứa và chịu trách nhiệm về những gì mình làm.Thực hiện nghiêm chỉnh các quy định chung cũng như luật pháp của nhà nước đồng thời tuyên truyền đến những người xung quanh cùng nâng cao ý thứ trách nghiệm và hành động cá nhân.Đặc biên là trong tình hình dịch COVID 19 hiện nay.Để mỗi người đều có ý thức đúng đắn và trách nghiệm của mình trên mọi cương vị và vị trí cũng như có lối sống đẹp ,xã hội ngày càng đi lên.Học cách gánh chịu trách nghiệm là bài học mà mỗi chúng ta đều nên học để trưởng thành và trở thành người có ích cho xã hội.
Bình luận (0)