Qua câu chuyện,em thấy vị thiền sư rất yêu thương và quan tâm đến chú tiểu,tuy chú tiểu đã làm trái qui định,nhưng vị thiền sư không xử phạt mà lại bảo: "Đêm khuya sương lạnh, con mau về thay áo đi."Qua câu nói ôn tồn đó, em cảm thấy vị thiền sư rất yêu thương chú tiểu.
Cũng như trong gia đình, cha hay mẹ, ông hay bà đều như thế.Nhiều khi, em còn nghĩ:"Mẹ toàn mắng mình, mẹ có thương mình đâu mà."Nhưng từ lúc em nghĩ câu nói đó, thì em lại thấy như ngược lại, những bữa ăn, từng bộ quần áo em mặc đều do mẹ, từ chính tình yêu thương của mẹ.Khi em nói với mẹ, em chỉ muốn khóc, mẹ vuốt tóc em:
-Không, con không có lỗi, là do mẹ hơi nóng tính thôi mà.
Biết mẹ phải vất vả vì em, mẹ chỉ quát mắng để em hiểu, mà em lại...Ai cũng bảo bố em nóng tính, nhưng khi ở nhà, bố lại vô cùng yêu thương em.Hôm qua trời lạnh, đi mua đồ ăn sáng, em vẫn mặc chiếc áo cộc tay.Thấy thế, bố em mới bảo:"Con thay cái áo dài tay vào cho ấm!"Nhưng em đâu có muốn thay, ra thì bố mới giải thích:"Nếu con không thay thì thôi, nhưng bố khuyên con hãy mặc, vì trời lạnh lắm, nhỡ ốm thì sao?"Nghe câu nói đó của bố, em mới cảm nhận được tình yêu thương của bố, của mẹ, của các thành viên trong gia đình.
Mỗi người một tính, người này nghĩ kia, người này nghĩ thế, nhưng có nhiều thứ khiến người ta suy nghĩ giống nhau, cũng như câu chuyện này.Suy nghĩ của em về vị thiền sư thì ông là một người vị tha, dành tình thương yêu cho người thân.
Về chú tiểu, tuy như vậy nhưng chú đã làm vị thiền sư lo lắng đến đêm.Nhưng do cách làm của vị thiền sư không tái phạm nữa và sẽ in sâu trong lòng chú tiểu.Còn vị thiền sư, ông phải còng lưng đợi chú tiểu, chắc ông mỏi lưng lắm.Em có một câu chuyện:
Năm nay Lan đã lên lớp 4 rồi, nhưng do mẹ làm phóng viên nên em phải chuyển đi nơi khác.Lan là học sinh mới ở trường, lúc đầu còn bỡ ngỡ nhưng rồi đã bắt đầu quen.Học được gần 2 tháng, cô giáo bèn cho em làm lớp trưởng.Lan rất thích nhưng có một số bạn thì không.Lan luôn giúp đỡ bạn bè nhưng bị bạn Minh nói:"Lan chỉ tỏ ra như thế thôi chứ cũng sĩ diện."Từ đó, Lan buồn lắm, chức lớp trương của em càng ngày càng yếu, học tập sút kém hơn.Hôm thứ sáu, cô giáo cắt bỏ chức lớp trưởng của Lan, nhiều bạn cười hả hê trước sự buồn bã của Lan.Linh-người bạn thân của Lan an ủi:
-Cậu đừng buồn mà, mấy bạn ấy tính tình thế mà!
-Cảm ơn bạn nhé Linh.
Một lần, có bài kiểm tra khiến các bạn miệt mài giải, nhưng Lan lại là người giúp các bạn ấy làm.Được Lan giúp đỡ, Minh hỏi"
-Sao...sao cậu lại giúp tớ?
-Phải biết giúp đỡ bạn bè mới là tốt, Minh ạ.
Cô giáo chứng kiến được, cho danh hiệu lớp trưởng lại cho Lan, cả lớp đều rất yêu quý Lan, hôm đó, Lan nói chuyện với Minh:
-Sao cậu lại dễ tha thứ cho tớ vậy?
-Do tớ dễ tính mà, phải biết tha thứ cho bạn và chia sẻ với bạn thế mới là bạn thân chứ!
Minh hiểu ra, không chê Lan nữa và hòa đồng với các bạn.Câu chuyện cho thấy Lan là người dễ tính, vị tha và rộng lượng, bạn ấy thật đáng quý.
Nếu muốn đánh giá khách quan về những người như vậy, thì chúng ta sẽ tóm tắt về họ: Những người như vậy thật độ lượng, vị tha và có lòng thương người.Họ xứng đáng được yêu quí và thương yêu.Lòng khoan,tốt bụng và có đức tính tốt không thể thiếu trong cuộc sóng con người.
Câu chuyện Thiền sư và chú tiểu dù ngắn gọn nhưng lại chứa bài học quý giá,là bài học khiến mình hiểu hơn về tình cảm quan hệ giữa con người.Nhiều người chắc gặp trường hợp này rồi,nhất là ở trường.
Lời nói chẳng mất tiền mua-Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau-Một câu nói khá quen thuộc,dành cho những người thích chê bai người khác như bạn Minh trong câu chuyện vừa rồi là một ví dụ.Hay như con muỗi cứ đốt con người khiến họ khó chịu hay người này nói xấu người kia khiến họ tức giận.
Tình cảm bao la của một số người thì khác,ví dụ như quát mắng để dạy dỗ hay yêu thương để dạy dỗ.
Vị thiền sư cũng dành một tình cảm bao la sâu rộng dành cho chú tiểu.Với tình cảm bao la đó, chú tiểu đã có một bài học không bao giờ quên, không bao giờ tái phạm nữa.Chắc câu chuyện đó sẽ in sâu mãi trong lòng chú tiểu, một câu chuyện thấm đậm tình thương yêu của vị thiền sư.Em muốn nói với chú tiểu:"Chú tiểu ơi, mong chú đừng làm vị thiền sư lo lắng nữa nhé!
Bình luận (0)