Việt Nam!Việt Nam đất nước ta ơi.Dịch về tràn lan không thấy cảnh nhộn nhịp vui vẻ như trước nữa.Chúng ta phải dãn cách thế mà ngoài kia còn bao nhiêu là các y bác sĩ còn phải làm việc không ngừng nghỉ.Nghĩ mà tội,họ có gia đình nhưng không mấy khi được sum vầy.Họ thật vĩ đại không ngại khổ mà còn dám xông pha ra để đánh đuổi dịch bệnh cho chúng ta.Chăm sóc bệnh nhân,chữa bệnh cho cho người bệnh quyết không cho thần chết làm hại người bệnh,ôi gian khổ làm sao,thế mà họ vẫn tươi cười,vẫn yêu đời như những ngày nào.Họ sẵn sàng hi sinh vì người bệnh trên ti vi,em đã nhìn thấy họ nằm trên lề đường để nghỉ ngơi một chút.Em muốn đất nước hết dịch bệnh để có cảnh đẹp và nhộn nhịp như trước.Em muốn sau này em sẽ làm được một nghề thật có ích cho đất nước.