Trong cuộc sống, con người đều xoay quanh mười hai chữ "Buông không đành. Nghĩ không thông. Nhìn không thấu. Quên không được ". Và tôi nghĩ rằng cách để vượt qua vòng lặp phiền phức ấy, con người cần học cách "chấp nhận là khôn ngoan". Chấp nhận là sự bằng lòng với những gì mình đang có và thản nhiên trước những vấn đề mình đang gặp phải. Chấp nhận ở đây có thể hiểu là chấp nhận thất bại, chấp nhận hoàn cảnh hiện tại của chính mình hoặc chấp nhận cả những khuyết điểm của bản thân. Đời là bể khổ, chúng ta không thể chối bỏ chân lý ấy. Nhưng bằng cách chấp nhận cái éo le ấy của cuộc sống, ta sẽ được tiếp thêm dũng khí thề nguyền với cuộc đời, mỉm cười với định luật murphy ( điều tồi tệ luôn luôn xảy ra), thích nghi được với những kịch bản khác thường của số phận. Nhưng ngoài chấp nhận sự biến thiên của đời người, ta cũng cần học cách chấp nhận sự thất bại, cũng như là những khuyết điểm của chính mình. Con người "nhân vô thập toàn", mấy ai là một số 0 tròn trĩnh. Có thể vì những thiếu sót của mình mà chúng ta đánh mất cơ hội đến với những nấc thang thành công hoặc thậm chí đánh mất cả tiền đồ. Vì những thất bại nhất thời ấy, có một số người đã tự giày vò mình bằng cảm xúc tiêu cực nhất, để sự tuyệt vọng ăn mòn trái tim. Song nếu nhìn theo một góc độ khác, nếu chúng ta học cách chấp nhận thất bại và thiếu sót ấy như một bài học quý giá, ta sẽ mở ra được nhiều cánh cửa khác để đến với chân trời mơ ước như cách Richard Branson chấp nhận khuyết điểm của bản thân tìm cách khắc phục nó để được ghi danh là một trong bốn doanh nhân có tầm ảnh hưởng nhất thế giới. Richard Branson bị mắc phải chứng khó đọc nên việc tiếp thu kiến thức gặp rất nhiều khó khăn. Công việc kinh doanh đầu tiên của ông lại là chủ bút cho một tạp chí. Hoàn toàn không có kinh nghiệm và bị chính "phần khuyết" của bản thân cản bước. Nhưng ông không hề bị đánh gục mà càng tập trung hơn cho mục tiêu, ông chấp nhận khuyết điểm của mình và không ngừng học hỏi để trở thành một phiên bản tốt hơn. Chấp nhận ở đây đã tạo động lực biến khó khăn thành cơ hội như đại bàng chấp nhận tung mình vào cơn bão để bay thật cao trên bầu trời. Sự chấp nhận còn giúp chính chúng ta đối xử dịu dàng hơn với chính mình. Thay vì tìm đến nỗi đau như cách cảm nhận thế giới và trừng phạt bản thân, ta bao dung hơn với chính bản thân. Từ đó tìm được bến đỗ bình yên ngay bên chính tâm hồn mình. Dù là vậy chúng ta cũng không thể đánh đồng việc " chấp nhận" với "đầu hàng" trước số phận là một. Ta chấp nhận để tìm kiếm hạnh phúc giấu mình trong những nghịch cảnh không phải để quy phục số phận trở thành một kiếp bèo trôi vô định không biết đâu là bến bờ. "Không phải bầu trời lúc nào cũng màu xám, chỉ có nỗi buồn khiến bạn bỏ lỡ những ngày xanh". Đừng cố giữ khư khư những chấp niệm chỉ mang đến những tổn thương, đôi khi chấp nhận chính là một sự giải thoát để thêm một lần nữa ta tìm lại ánh sáng chả đội mình. "Chấp nhận" quả đúng là khôn ngoan - giải pháp tối thượng để chúng ta trút bỏ mọi gánh nặng trong lòng. Cuộc sống vốn rất khó khăn nhưng nếu ta biết chấp nhận, ta chắc chắn sẽ đợi được hạnh phúc đang tắc đường ở một quãng xa xôi…