Lời nói dối ngọt ngào
Ngày xưa ở một ngôi nhà nọ có hai mẹ con sống cùng nhau, . Nhà nghèo nên cậu bé 12 tuổi rồi mà vẫn chưa từng cắp sách tới trường. Vì phải đi làm vất vả từng ngày kiếm sống lên người mẹ không có thời gian dạy cậu học. Thường ngày cậu bé phải ra đồng chăn trâu, mỗi khi đi chân trâu cậu thường buộc trâu vào hốc cây nào đó rồi đứng bên cửa sổ lớp thầy Đồ nghề thầy giảng bài. Một hôm, thầy Đồ phát hiện cậu đừng s bên ngoài liền ra và hỏi : " Cháu có muốn đi học không " - Cậu bé khua tay run rẩy : " Cháu, cháu không muốn đâu ạ". Thầy biết đây là lời nói dối nhưng cũng không nói ra. Từ hôm đó mỗi lần giảng bài mà tháy cậu bé đứng ở của sổ thầy lại giảng tơ hơn để cậu nghe rõ. Vì không có bút viết lên cậu phải lấy cành cây vẽ xuống đất, mỗi lần dạy học trò của mình sống thầy Đồ lại ra của sổ xem kết quả học tập của cậu bé. Cậu cứ tiếp yục như thế đến khi có khoa thi trạng nguyên . Biết cậu bé có tài lên thầy đã xin phép vua cho cậu đi thi . Quả thật cậu bé có tài thì đỗ trạng. Khi lên làm trạng nguyên cậu bé cũng không quên công ơn thầy mà mang lễ vật đến tặng thầy, rồi thầy cười nói : " Đúng là lời nói dối ngọt ngào.
Bình luận (0)