1. Đêm nay Bác không ngủ – Minh Huệ (1951)

Bài thơ khắc họa hình ảnh Bác Hồ tận tụy lo lắng cho chiến sĩ, thể hiện tình yêu thương bao la của Người đối với bộ đội.

2. Vọng nguyệt (Ngắm trăng) – Hồ Chí Minh (1942)

Bài thơ được sáng tác trong thời gian Bác bị giam cầm ở nhà tù Tưởng Giới Thạch. Thể hiện tinh thần lạc quan, yêu thiên nhiên của Bác ngay cả trong hoàn cảnh khó khăn.

3. Tức cảnh Pác Bó – Hồ Chí Minh (1941)

Bài thơ viết về quãng thời gian Bác sống và hoạt động cách mạng tại hang Pác Bó, thể hiện tinh thần lạc quan, giản dị nhưng kiên cường.

4. Viếng lăng Bác – Viễn Phương (1976)

Bài thơ thể hiện tình cảm kính yêu và niềm tiếc thương vô hạn của nhân dân miền Nam khi ra thăm lăng Bác sau ngày thống nhất đất nước.

5. Đức tính giản dị của Bác Hồ – Phạm Văn Đồng (1970)

Bài viết phân tích đức tính giản dị của Bác trong đời sống và công việc, từ đó khẳng định sự vĩ đại của Người

6. Phong cách Hồ Chí Minh – Lê Anh Trà (1990)

Văn bản nêu bật phong cách sống giản dị mà thanh cao của Bác, đồng thời thể hiện sự hòa quyện giữa truyền thống văn hóa dân tộc và tinh hoa thế giới trong con người Hồ Chí Minh.

Trong số các tác phẩm trên ,tác phẩm làm em ấn tượng nhất là 'Đức tính giản dị của Bác Hồ 'do tác giả Phạm Văn Đồng sáng tác:

Bài Đức tính giản dị của Bác Hồ của Phạm Văn Đồng để lại trong em ấn tượng sâu sắc nhất. Bài viết không chỉ ca ngợi lối sống mộc mạc của Bác mà còn giúp em thấm thía những bài học quý giá về nhân cách và đạo đức của một vị lãnh tụ vĩ đại.

Điều khiến em xúc động nhất là sự giản dị của Bác không chỉ thể hiện qua cách ăn mặc, sinh hoạt mà còn ở suy nghĩ và hành động. Bác luôn chọn cho mình bộ quần áo kaki bạc màu, đôi dép cao su thô sơ, những bữa cơm thanh đạm với cá kho, dưa cà. Giữa bộn bề công việc, Bác vẫn giữ nếp sống ngăn nắp, tự tay làm những việc nhỏ như quét nhà, tưới cây. Chính sự giản dị ấy càng làm sáng lên phẩm chất cao đẹp của Bác – một con người gần gũi nhưng vô cùng vĩ đại.Điều đặc biệt hơn cả là dù tiếp xúc với nhiều nền văn hóa khác nhau, Bác vẫn luôn giữ vững lối sống thanh cao, không bị ảnh hưởng bởi những xa hoa, cầu kỳ. Bác am hiểu nhiều ngôn ngữ, giao tiếp với bạn bè quốc tế một cách tự nhiên, nhưng lúc nào cũng khiêm nhường, hòa đồng. Chính sự dung dị ấy khiến Bác trở nên vĩ đại theo một cách rất riêng – không phô trương mà tỏa sáng từ chính trái tim và nhân cách của Người, em càng hiểu rằng sự giản dị của Bác không đơn thuần chỉ là thói quen mà còn là một triết lý sống. Trong mọi hoàn cảnh, Bác luôn đề cao giá trị của sự chân thành, tiết kiệm, không xa hoa nhưng vẫn đầy đủ về tinh thần. Điều đó giúp em nhận ra rằng, giản dị không có nghĩa là thiếu thốn mà chính là biết sống có chừng mực, quý trọng những gì mình có và không bị cuốn theo vật chất phù phiếm.

Bài Đức tính giản dị của Bác Hồ đã để lại trong em nhiều suy nghĩ và cảm xúc. Em không chỉ khâm phục Bác mà còn thấy mình cần phải học tập lối sống ấy, rèn luyện bản thân để trở thành một người có ích cho xã hội. Tấm gương đạo đức và phong cách sống của Bác mãi là ngọn đèn soi sáng con đường của mỗi thế hệ người Việt Nam.