Nhà văn Phạm Lữ Ân từng viết: “Dẫu biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu”. Đồng tình với quan điểm ấy, Nikolai Alexeevich Ostrovsky đã từng nói :"Đời người chỉ sống có một lần. Hãy sống sao cho khỏi xót xa ân hận vì những năm tháng đã sống hoài sống phí ". Cuộc đời là cõi hữu hạn. Con người đến với đời để mang đến những giá trị tốt đẹp và mong ước thành công. Và có lẽ câu nói :" Bạn đừng nên chờ đợi những bất ngờ của cuộc sống mà hãy tự mình làm nên cuộc sống " là một trong những triết lí quan trọng của cuộc đời mà con người cần có được để trưởng thành và đi đến thành công. Câu nói ấy đã gợi cho tôi sự băn khoăn về việc phải có sự chủ động trong cuộc sống. Vậy trước tiên chúng ta cần phải hiểu :"Những quà tặng bất ngờ trong cuộc sống" là gì ? Đó có thể là những món quà vật chất đầy bất ngờ mà người thân, bạn bè thậm chí là một người lạ dành tặng cho bạn, nhưng cũng có thể là những món quà về tinh thần khiến bạn bất ngờ, hạnh phúc. Câu nói của Lép Tôn-xtôi sinh ra là để khuyên mỗi chúng ta cần có sự chủ động, luôn luôn sẵn sàng trong mọi tình huống của cuộc sống, đừng nên ỷ lại vào người khác. Bởi bạn biết không, tâm lý chờ đợi ăn may là những suy nghĩ thiển cận và hạn hẹp của những kẻ lười biếng, kém vận động. Vậy tại sao trong cuộc sống, chúng ta cần phải có sự chủ động ? Sự chủ động mang lại cho chúng ta những điều tốt lành gì trong cuộc sống ? Sự chủ động chính là một đức tính tốt, là thước đo nhân cách của con người. Sự chủ động mang lại cho chúng ta nhiều cơ hội để phát triển bản thân. Đó còn là một đức tính tốt, phải chăng sự chủ động chính là chìa khóa đưa ta đến với cánh cửa thành công mà cuộc sống ẩn chứa. Hơn thế nữa, sinh ra trên đời này hẳn mỗi chúng ta ai cũng có đôi lần nhận được những món quà bất ngờ từ cuộc sống, điều đó khiến chúng ta cảm thấy thật hạnh phúc và vui vẻ hơn tất thảy. Bởi vì đó là may mắn, đó là món quà của cuộc đời dâng tặng cho chúng ta, những món đồ tưởng trừng như chỉ ở trong trí tưởng tượng thế nên khi nhận được niềm vui bỗng như được nhân đôi. Thế nhưng, lòng tham của con người là vô hạn. Quà tặng cuộc sống tốt đẹp không phải lúc nào cũng sẵn có và đủ đáp ứng nhu cầu cho chúng ta cả đời được. Vì lẽ đó nên mỗi chúng ta cần phải cố gắng để tự tạo ra quà tặng, tạo ra hạnh phúc cho mình mà không cần trông mong vào bất kì ai cả. Cuộc sống vẫn luôn không ngừng thay đổi, từng ngày từng giờ trôi qua đều không thể lấy lại. Lẽ ấy mà con người chúng ta cần bỏ ra sức lao động của bản thân, cần tích cực làm việc, học tập để đạt được những thứ mà mình muốn có. Bạn biết không, lao động được ví như " đôi cánh của ước mơ", là niềm vui của cuộc sống, là khởi nguồn cho sự sáng tạo, có lao động con người mới tìm thấy những điều tốt đẹp, những niềm hạnh phúc bất ngờ mà họ xứng đáng có được. Thuở niên thiếu, Picaso là một họa sĩ vô danh, nghèo túng ở Paris. Đến lúc chỉ còn 15 đồng bạc, ông quyết định “đánh canh bạc cuối cùng”. Ông thuê sinh viên dạo các cửa hàng tranh và hỏi “ “Ở đây có bán tranh của Picaso không?” Chưa đầy một tháng tên tuổi của ông đã nổi tiếng khắp Paris, tranh của ông bán được và nổi tiếng từ đó. Ông đã tự tạo cơ hội để phát triển bản thân. Thế nhưng, bạn cũng cần biết : Cuộc đời này chẳng có thứ gì tự nhiên mà có, chẳng có ai cho không ai cái gì. Nếu cứ mãi lười biếng, nếu cứ mãi đắm chìm trong sự thụ động, không chịu lao động, không tìm tòi, không sáng tạo, không cải thiện bản thân, thì chẳng bao giờ bạn có thể khá lên được. Và rồi, bạn cũng sẽ mất hết đi cái sự tự tin, dũng cảm, lòng tin và hi vọng vào cuộc sống. Đến khi ấy, bạn sẽ chỉ thấy sự bế tắc của cuộc sống,... Một ngày không xa, bạn sẽ hối hận vô cùngCâu nói trên của Lép-tôn-xtôi là một bài học sâu sắc mang tính giáo dục. Câu nói đã khuyên răn con người phải có sự chủ động và phê phán những con người ỷ lại,...Câu nói ấy vô cũng ngắn gọn mà lại nhân văn, thấm đợm tình cảm, dễ đi vào lòng người. Mở cửa sổ để nhìn ra thế giới bên ngoài, tôi cảm thấy bản thân mình vẫn còn thiếu xót rất nhiều điều, tôi vẫn chưa thực sự trưởng thành và chưa thực sự chủ động, và vẫn còn khá ỷ lại vào cha mẹ, bạn bè. Chính vì vậy mà tôi cần trau dồi hơn nữa, học hỏi hơn nữa để phát triển bạn thân toàn diện cả về "đức, trí, thể , mĩ ". Tôi cần dặn mình không nên quá ỷ lại và cần học hỏi, chủ động trong cuộc sống hơn nữa. Tuổi trẻ, mong ước sống như những mần xanh đang vươn tới những tầm cao, ý thức được tầm quan trọng của hành động, tôi và bạn hãy cũng nhau trao đi yêu thương, biết sẻ chia và giúp đỡ mọi người. Hãy lan tỏa thông điệp đến từng nẻo đường, ngõ ngách. Để rồi một ngày kia ta không phải thở dài khi nhìn thấy hình ảnh những con người lười biếng, ỷ lại vào cha mẹ, mù quáng tin vào những trò chơi may rủi để đợi chờ món quà của cuộc sống nữa mà thay vào đó là hình ảnh về sự nỗ lực cố gắng, sự chủ động của con người. Là một cá thể của xã hội, tôi và bạn hãy cùng nhau cố gắng để xây dựng một xã hội tốt đẹp, bạn nhé!