Ibrahim đi học. Cô giáo giao cho cả lớp bài tập về nhà như sau:

       "Bạn nào trong lớp mình cũng có điểm khác biệt, và các em nên lấy làm tự hào vì điều đó. Các em đều đặc biệt và độc nhất vô nhị theo cách riêng của mình. Tối nay, mỗi em hãy liệt kê ra năm điều khiến em là chính mình chứ không phải ai khác nhé!" 

       Khi về nhà, Ibrahim lên phòng và soi mình trong gương để xem có tìm được điểm gì khiến em trở nên đặc biệt không. Lúc mẹ vào phòng, em hỏi mẹ: "Điều gì khiến con là chính con chứ không phải ai khác ạ?".

  mẹ nói : " À, không như con nghĩ đâu, điều khiến con không giống các bạn khác là do con có một tính cách khác các bạn khác và một trái tim rộng mở... " Sau khi nghe mẹ nói xong, Ibrahim bắt đầu viết. sáng hôm sau, Ibrahim được cô gọi đúng lên đọc bài viết của mình, sau khi đọc xong, các bạn đã cười khiến cho Ibrahim đã phải khóc rất lâu nhưng rồi cô giáo đã đến bên Ibrahim và nói : " Không sao đâu, đừng khóc nữa, miễn sao em có một trái tim rộng mở là được. "