Nhà văn nổi tiếng của người Mỹ đã từng nói :"Chúng ta có thể đã chữa trị được hầu hết thói xấu xa; nhưng chúng ta vẫn chưa tìm ra liều thuốc cho thói xấu tồi tệ nhất, sự vô cảm của con người." .Vậy có bao giờ bạn tự hỏi với lòng mình rằng : " Sự vô cảm là gì !??"
Cuộc sống ngày càng hiện đại đồng nghĩa với việc đời sống của con người ngày càng nâng cao và có lẽ đó cũng là một lý do chính dẫn đến tình trạng thờ ơ , thái độ hờ hững , vô cảm trước sự đời của tầng lớp giới trẻ hiện nay. Có thể khẳng định rằng sự vô cảm chính là một con dao sắc và bạn cứ ngày một sống trong cái vỏ bọc mang lốt của sự phát triển ,tiến bộ thì chẳng khác nào bạn đang mài dũa nó thành thứ vũ khí nguy hiểm có thể hủy hoại cuộc sống của những người xung quanh và của chính bạn .... Hai câu truyện trên đã nói lên được tình trạng nhức nhối đó , bạn có cảm thấy khóc có thể chấp nhận trước hành vi của những bạn nhỏ trong đó ? Khi người mẹ thì khốn khổ đi nhặt đò lên thì người con gái thì thờ ơ và cho rằng đó là điều hiển nhiên và còn thản nhiên nhìn người mẹ nhặt đò trước ánh mắt lo ngại của mọi người xung quanh . Hay là hình ảnh của người con trai , khi được hỏi về những người xa lạ thậm chí còn chưa được gặp tiếp xúc bao giờ thì có thể trả lời rất rành mạch về tiểu sử thậm chí là về thói quen , sở thích và cách ăn mặc mà đến khi hỏi về những người xung quanh cậu bé , người hằng ngày luông quan tâm đến bữa ăn,giấc ngủ của cậu thì cậu thậm chí còn không trả lời được ...Vậy nếu bạn là những người trong cuộc là người mẹ của cô cậu bé kia thì bạn có để những đứa con yêu dấu của mình sa chân vào con đường không có lỗi về ? Nếu không thì xin thưa , vô cảm dường như là con virut lây lan khắp từ người này đến người kia , vậy liệu bạn có đủ dũng cảm để chống cự ,để đối mặt với nó ?? Tôi có suy nghĩ , giá như cô bé trên có sự yêu thương người mẹ của mình , khi người mẹ đang gom nhặt đồ thì cô bé đến và nhanh tay nhặt giùm mẹ và giá như cái câu nói đầy tính xa lạ của cô bé được thay bằng một câu nói : " Mẹ ơi , mẹ có đau không ạ ?" giá như cậu bé quan tâm đến cha mẹ và những người thân của mình thay vì quan tâm những điều vớ vẩn về những con người xa lạ thì cậu bé giúp đỡ gia đình bằng những việc nhỏ nhoi ...Bạn có thấy cuộc đời thật tươi đẹp không ? Vô cảm là không đáng sợ , cái đáng sợ là bạn biết nó mà vẫn để nó gặm nhấm dần con người bạn , để đến khi nó bất thình lình đâm bạn một phát ,nhìn xuống chuôi dao thì bạn đã sớm tắt thở rồi !!!
Hãy sống thật có ý nghĩa ,đừng vì những điều ích kỷ nhỏ nhen bám gốc rễ vào con người bạn , đừng để vô cảm luôn hiện hữu mỗi khi người khác nhắc đến bạn , sống yêu thương không khó , sống hết mình và vì người khác .Hãy nhớ đến lời của tôi!!!!