ôi,thế là mùa hè nóng bức ,khó chịu đã qua đi rồi . Nhoánh cái đã đến trung thu . Hôm đó tôi và anh chuẩn bị sẵn bánh kẹo , tôi nghe cứ thấy thiếu thiếu cái gì ý nhỉ?. Bỗng dưng tôi nhớ ra rồi thì thầm với cái Hân và cái Trang, ba đứa khéo tay nhất làng tính cả tôi nữa đó,hi hi . Cả ba chúng tôi vào phòng . Đến giờ trăng lên rồi mà chẳng thấy ba đứa ra - mẹ tôi lo lắng . Mẹ vừa nói xong tôi cùng hai đứa chạy ra giấu một thứ sau lưng và từ từ giơ ra . Em Diệp vội kêu lên - Oaa,đèn lông . Trông nó đẹp thật -bà tôi bảo.Mẹ tôi khen - dù là đồ tự làm nhưng y chang ngoài quán , còn đẹp hơn nữa chứ. Anh tôi nói - chỉ là những vật liệu đơn giản , mà ba em tạo ra năm chiếc đèn đẹp đến như vậy thì quá xuất sắc . Đúng là đồ xấu xí đến đâu chỉ cần khéo tay như ba em , và có cái đầu đầy sự sáng tạo thì sẽ thành đồ đẹp lung linh cho mà xem em nhỉ.?.Tôi đáp:vâng. Hôm đó chúng tôi vừa ăn bánh kẹo vừa hát và rước đèn.Một đêm trung thu đầy ý nghĩa nhất của tôi.