Nghiện phim, nghiệm game, nghiện facebook, … có rất nhiều loại nghiện trên đời này chúng ta không thể buông bỏ được nếu không có quyết tâm và không có nghị lực để buông bỏ. Như trong bức ảnh trên ta có thể thấy giới trẻ đang nghiện chiếc điện thoại kết nối internet của mình và làm  nó không thể tách rời mỗi khi đi ra ngoài, đi làm việc hay đi chơi nhưng với người già họ lại không như vậy, họ đón ngày mai với một niềm khao khát chỉ bằng một ánh mắt bởi họ nhận ra thứ kết nối con người với nhau không phải bằng điện thoại mà bằng tình cảm gặp nhau chân thật ngoài đời,

          Điện thoại ư! Tôi cũng muốn có một chiếc lắm nhưng đó chỉ là lúc còn bé thôi và bây giờ tôi không muốn vậy nữa. Tôi rất thích sự tiện ích  mà điện thoại mang lại như nó có thể giúp chúng ta học tập, làm việc hiệu quả, làm quen bạn mới  nhưng nó lại nhiều lúc khiến con người ta cảm thấy mình sống thật không chân thực với bản thân mình ở ngoài đời.  Nhiều lúc gặp nhau ở ngoài đường, trên điện thoại nói chuyện với nhau rất vui vẻ và khi gặp nhau rồi lại dửng dưng như người chưa quen biết. Tại sao ư? Có lẽ họ phát hiện ra rằng người đang nói chuyện với mình trong điện thoại mới là “ người bạn” thật sự mà họ muốn giao lưu chứ không  phải là một người xa lạ ngoài đường họ không quen biết. Đôi khi lạm dụng điện thoại quá nhiều hạn chế tiếp xúc với thế giới bên ngoài lại khiến chúng ta sống khép kín nội tâm không muốn gặp gỡ ai khác ngoài chiếc điện thoại gây ảnh hưởng đến thị lực và có rất nhiều tiềm ẩn về các căn bệnh như ung thư, trầm cảm, vô cảm… Đó là một số bộ phận giới trẻ ngày nay qua bức ảnh mà ta cũng hay thường gặp ở thế giới hiện thực.

             Với người trẻ, chiếc điện thoại là một vật bất ly thân nhưng với những người đã về già họ lại không như vậy. Có lẽ họ đã là những người từng trải nên đến cuối đời lúc sắp gần đất xa trời họ đã tỉnh ngộ và nhận thức được điều bản thân họ muốn là gì.Họ đã buông bỏ được những thói quen dựa dẫm và điện thoại mà ra ngoài giao lưu nhiều hơn, đón nhận ngày mai đang chờ mình bằng nhiều màu sắc khác nhau cùng với những người bạn già của mình đi tập thể dục rèn luyện thể chất để những ngày của họ trôi qua thật ý nghĩa, không còn buồn tẻ vật lộn với chiếc điện thoại lạnh ngắt. Sự thoải mái mà họ hưởng thụ đôi khi phải đánh đổi hơn nửa cuộc đời do sự bon chen với xã hội mà họ đã nhận ra quá muộn màng và nhiều lúc ở nhà chúng ta hay được nghe ông bà nói rằng “ Dùng điện thoại nhiều làm gì, hại người, nên sống vui vẻ như ông/ bà đây này”.

       Xã hội ngày càng phát triển, khoa học kĩ thuật ngày càng tăng cao khiến cho đồ dung thiết hị ngàng càng được nâng cấp nên tầng cao mới. Nhưng dù có sử dụng vật dụng gì ngay cả điện thoại hãy nên sử dụng lúc bạn cần thiết nhất bởi , đừng nghiện nó vì đôi khi trong lúc bạn đang cắm cúi vào điện thoại xem những thứ vô bổ biết đâu ngoài kia lại đang có niềm hạnh phúc hơn bạn đã lỡ để bỏ qua. Cũng đừng để sau này mình mệt mỏi rồi mới nhận ra được thứ đáng quý nhất trên đời mình phải biết trân trọng là gì.