Em đặt tên cho bức hình trên là Bạo hành trẻ em bằng ngôn từ.

Người ta thường nói "lời nói gió bay" nhưng sự thật lời nói có thể gây tổn thương cho một người tới mãi về sau, đặc biệt là trong kí ức của những đứa trẻ. Bạo hành trẻ em là sự ngược đãi về thể chất và tinh thần, bằng rất nhiều cách đối với những em nhỏ.Bạo hành trẻ em bằng nhiều phương pháp khác nhau, có thể bằng bạo lực hoặc bằng ngôn từ. Bạo hành bằng ngôn từ là một trong những bạo hành đang ngày một phổ biến hơn cả. Đó là cách sử dụng những lời nói thô tục hoặc gây tổn thương tinh thần người khác, bạo lực ngôn ngữ không chỉ xảy ra với trẻ em mà xảy ra với tất cả mọi người. Có lẽ đây là hành vi dễ dàng thực hiện và đôi khi người ta còn không nhận ra. Người ta nói rằng, ngôn ngữ chính là thứ vũ khí đáng sợ nhất trên cuộc đời này. Vết thương ngoài ra rồi cũng có ngày lành lại, còn những tổn thương do lời nói gây ra sẽ in hằn mãi mãi. Một lời nói có thể cứu sống một người nhưng cũng có thể giết chết một người. Đôi khi một vài lời nói đùa, đôi ba câu trách mắng vu vơ tưởng chừng như vô hại lại khiến cho người nghe tổn thương nặng nề. Thật đau lòng khi thấy nam sinh đã kết thúc tuổi thanh xuân của mình ở con số 17 chỉ vì có mâu thuẫn với mẹ. Cậu học sinh lớp 6 tự tử vì ngoại hình, bị các bạn chê bai mình tròn giống như củ hành... Với một đứa trẻ bị bạo hành bằng ngôn ngữ thì vết thương tinh thần - cái mà ta không nhìn thấy, cái mà chẳng có loại thuốc thần kỳ nào có thể chữa được, thử hỏi bao giờ nó sẽ lành lặn? Và ngoài kia, có bao nhiêu đứa trẻ đang đối mặt với vấn đề này? Và hậu quả sau những vụ bạo hành kia để lại sẽ ra sao? Chắc chắn rằng, một đứa trẻ thường xuyên bị cha mẹ đánh chửi thô bạo sẽ khiến đứa trẻ đó phải sống trong uất ức, bi quan, sợ hãi. Tiếng cười của đứa trẻ đó sẽ chẳng bao giờ được giòn tan như ánh bình minh rực rỡ kia nữa. Đứa trẻ sẽ sống khép kín, mất đi niềm tin và sẽ dần xuất hiện những hành động nông nổi, hành vi bạo lực trong con người mình. Không chỉ những người lớn mới dùng ngôn ngữ để bạo hành trẻ em, mà ngay cả chúng ta cũng vậy. Chúng ta tự cho mình cái quyền để "chửi" người khác, bắt người ta phải tuân theo những tiêu chuẩn mà chúng ta cho là đúng. Chúng ta cũng đáng bị lên án lắm chứ! Cuộc sống của mỗi người là khác nhau, quan điểm của mỗi người là không giống nhau. Vì vậy, để hạn chế nạn bạo hành, mỗi chúng ta cần phải thay đổi cách ứng xử và nhận thức của bản thân mình. Giống như những gì ông cha ta đã dạy:"Lời nói chẳng mất tiền mua/ Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau."

 

loading...