Đoạn thơ trên cho thấy hình ảnh người bà được thể hiện một cách mộc mạc và gần gũi với cháu mình. Tình cảm của hai bà cháu được thể hiện một cách rất đỗi thân thương khiến cho mình rất xúc động, bài văn còn nói lên sự yêu thương và chăm lo rất chu đáo của bà cho cháu từ cái ăn đến cái mặc. Đoạn thơ nói rằng tuy bà đã già nhưng trong mắt người cháu bà luôn trẻ khỏe và vui tươi. Những câu thơ thể hiện rõ sự cần cù, chăm chỉ và chỉ ra niềm hạnh phúc của bà khi được ở cạnh cháu. Đặc biệt đoạn thơ còn gắn liền với hình ảnh làng quê làm người đọc cảm thấy không quá xa lạ mà rất gần gũi và thân quen. Sau khi đọc đoạn văn trên mình lại nhớ lại những kỉ niệm thời thơ ấu với bà làm mình thấy nó đẹp biết bao vì mỗi giây phút bà ở bên chúng ta thì lúc đó những kỉ niệm thân thương vẫn còn tiếp tục.
Mình còn nhớ hồi mình mới sinh ở Sài Gòn bà là người suốt ngày ở nhà để trông coi mình, bà cho mình ăn, ru mình ngủ vì hồi đó ở Sài Gòn bố mẹ mình nhiều việc quá nên ko thể trông coi mình nên bà suốt ngày ở nhà với mình nên bà rất vất vả. Thế rồi tới năm mình 1 tuổi thì mẹ mình ốm nặng nên phải uống thuốc Tây nên mình không được bú nữa và đêm nào mình cũng khóc ầm lên và bà phải dỗ dành mình rồi sau đó pha sữa cho mình uống nên mình biết bà rất vất vả. Mình thương bà biết bao!
Bình luận (0)