Trong câu chuyện, mặc dù người cha đã căn dặn kĩ càng, nhưng hai anh em lại chỉ cho rằng bản thân đúng ra mới được phần nhiều hơn, người kìa phải nhường nhịn. Hai người mặc dù chia gia sản không thành công, nhận được chỉ là đống đồ bỏ đi nhưng thứ họ mất thực sự là gì? Là tình cảm gia đình. Đó là sự gắn kết giữa những người có cùng máu mủ, huyết thống và sống chung với nhau dưới một mái nhà. Nó là sợi dây kết nối giữa nhưng người không chung cuội nguồn nhưng lại gắn bó với nhau lâu dài. Không có thứ gì đáng trân trọng hơn tình cảm gia đình, nhưng hai người lại đánh mất nó chỉ vì sự ích kỉ, do đó mà làm vuột mất di nguyện cuối cùng của người cha. Giữ được sự yên ấm và vun đắp hạnh phúc cho gia đình là tạo một nền tảng cho mọi thứ. Mặt khác, lại vì sự tham lam che mờ lý trí mà quên mất một điều rằng: Đồ vật cắt đôi ra thì không dùng được, chỉ màng đến cái lợi trước mắt mà bỏ quên tương lai sau này, dẫn đến một cái kết đắng. Câu chuyện khuyên chúng ta rằng: Phải tin tưởng lẫn nhau, không ganh tỵ, ích kỉ khi ở trong một gia đình và đừng bao giờ tham lam, để nó che mờ tâm trí, quên mất tương lai sau này.✿☘