Bác Hồ đã từng dạy :"Dân ta phải biết sử ta,/ Cho tường gốc tích nước nhà Việt Nam”. Không chỉ riêng Bác Hồ mà trong mỗi giờ học hằng ngày trên lớp tôi luôn được thầy cô mỗi người dạy những nét truyền thống ngàn đời của dân tộc Việt Nam ta từ năm tháng chiến tranh cho đến hòa bình. Tôi vốn là một đứa không chịu học hành đàng hoàng nhưng không hiểu sao đến bài văn " Hịch tướng sĩ" do cô giáo dạy văn hồi lớp 9 dạy tôi lại ghi nhớ lạ thường. Ghi nhớ về những chiến công, ghi nhớ những tiếng vang hào hùng của những người quân nhân và đặc biệt hơn là ghi nhớ về một người anh anh hùng đã sánh vai với thời đại là : Trần Quốc Tuấn.
Trần Quốc Tuấn là một vị danh tướng kiệt xuất thời nhà Trần để lại nhiều tiếng vang cho nhân dân muôn đời, được người dân tôn là " Đức thánh Trần" và lập đền thờ cúng bái tỏ lòng ngưỡng mộ trên nhiều nơi trên đất nước. Không chỉ là một người có tài năng chỉ huy lãnh đạo tài tình trong binh pháp quân đội và còn có rất nhiều sáng tác vĩ đại trong văn học. Có thể nói ông là một người văn võ song toàn, trung với nước hiếu với dân là một vị anh hùng xứng đáng để mọi người noi gương và học tập theo.
Với lòng yêu nước xả thân mình vì quê hương, khi nghe tin có giặc Mông- Nguyên sang nước ta xâm lược với khí thế hung tàn " Vó ngựa Mông - Nguyên đi đến đâu cỏ không mọc được đến đó", ông đã ra chiến trường mặc áo giáp đánh đuổi quân Mông- Nguyên về nước đến hai lần và lần nào cũng thành công. Trong khoảng thời gian đánh giặc, ông đã viết ra bài Hịch để cổ vũ chí khí của quân đội, khơi gợi lòng yêu nước trong trái tim của mỗi người quân nhân. Trước sự tàn bạo của giặc đối với nhân dân ông đã bày tỏ sự căm hận lũ giặc với một giọng điệu đanh thép hào hùng " Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối; ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa; chỉ căm tức chưa xả thịt lột da, nuốt gan uống máu quân thù. Dẫu cho trăm thân này phơi ngoài nội cỏ, nghìn xác này gói trong da ngựa, ta cũng vui lòng...". Một lời nói đã ám ảnh rất nhiều người qua từng thế hệ và ông đã đánh đuổi được giặc mang lại bình yên cho nhân dân chứng tỏ cho sự căm ghét, thù hận lũ giặc trong tâm trí của mình.
Không chỉ là một người văn võ song toàn ông còn rất giỏi trong cách nhìn lòng người. Ông biết chiêu đãi người tài, tìm cách cổ vũ tinh thần cho những người lính đang đi theo ông đánh giặc"Các ngươi ở cùng ta coi giữ binh quyền đã lâu ngày, không có mặc thì ta cho áo, không có ăn thì ta cho cơm; quan nhỏ thì ta thăng chức, lương ít thì ta cấp bổng; đi thuỷ thì ta cho thuyền, đi bộ thì ta cho ngựa; lúc trận mạc xông pha thì cùng nhau sống chết, lúc ở nhà nhàn hạ thì cùng nhau vui cười. .." . Đó là một cách vô cùng khéo léo trng ứng xử. Bạn đưa ra lợi ích đủ lớn thu hút người khác họ sẽ vì bạn mà trả giá một cách xứng đáng hai bên ngang hành nhau và sẽ còn tiếp tục tin tưởng trong những lần đồng hành tiếp theo.
Không những vậy, ông còn phê phán những thói hư tật xấu của một số vị quan tỏng triều hưởng bổng lộc của vua nhưng không ra sức vì nhân dân vì nước mà chỉ biết ăn chơi sa đọa không biết nghĩ cho sự tồn vong của đất nước vì cái thú vui nhất thời mà bỏ quên chuyện chính sự. Và một lần nữa, ông lại nâng cao giọng cổ vũ chí khí chô quân đọi ta tiếp tục đấu tranh cho hạnh phúc tương lai, vì mỗi một người mà phấn đấu để lưu danh sử sách "...chẳng những thái ấp của ta mãi mãi vững bền, mà bổng lộc các ngươi cũng đời đời hưởng thụ; chẳng những gia quyến của ta được êm ấm gối chăn, mà vợ con các ngươi cũng được bách niên giai lão; chẳng những tông miếu của ta sẽ được muôn đời tế lễ, mà tổ tông các ngươi cũng được thờ cúng quanh năm; chẳng những thân ta kiếp này đắc chí, mà đến các ngươi trăm năm về sau tiếng vẫn lưu truyền; chẳng những danh hiệu ta không bị mai một, mà tên họ các ngươi cũng sử sách lưu thơm. .." . Vâng chính vì những hành động đi đôi với lời nói của Trần Quốc Tuấn đã làm cho em rất hâm mộ và cũng như rất tự hào vì đất nước ta có một vị tướng lĩnh kiệt suất đa tài đa nghệ như vậy. Em sẽ cố gắng học thật tốt, dù không dạt được công danh như Trần Quốc Tuấn nhưng cũng sẽ để cho gia đình không lo lắng vì em.
Qua đó có thể thấy được bằng những hành động đi kèm với chiến công của Trần Quốc Tuấn chính là nguồn cảm hứng yêu nước bất tận cho những thế hệ sau. Một người trung quân ái quốc sẽ luôn là người được lưu sanh sử sách sánh vai với thời đại trường tồn với thời gian trong chính tâm trí của mỗi con người Việt Nam .
Bình luận (0)