Paulo Coelho từng nói: “Khi viết bút chì, đôi khi phải dừng lại để gọt bút. Điều này sẽ gây đau đớn một chút, nhưng sau đó, bút chì sẽ sắc hơn.” Cuộc đời của chúng ta được ví như quá trình viết bút, mà mỗi khó khăn là mỗi lần gọt bút.
Paulo Coelho cho ta thấy cây bút chì này có năm phẩm chất mà nếu như bạn kiên trì gìn giữ,bạn sẽ trở thành một con người luôn có sự bình yên và hạnh phúc trong thế gian này.Bạn có khả năng đủ để làm những việc lớn,nhưng bạn sẽ không được quên rằng có một bàn tay đang dẫn dắt từng bước đi của bạn .Có khi,mình phải ngừng viết vì dùng máy gọt bút chì để gọt nó lại.Điều này sẽ làm cây bút chì tổn thương một chút nhưng sau đó,nó lại sẽ sắc nét hơn.Và bạn cũng vậy,bạn phải học chịu đựng những nỗi đau đớn và buồn khổ bởi chúng sẽ giúp bạn trở nên một người tốt hơn.Cây bút chì lúc nào cũng chấp nhận cho chúng ta dùng cục tẩy để xóa đi bất cứ lỗi lầm,sai trái nào.Điều này có nghĩa rằng sửa chữa một điều gì đó chúng ta đã làm thì không nhất thiết phải là một việc xấu,nó giúp cho chúng ta bước đi trên con đường dẫn đến công lý.Điều quan trọng nhất của cây bút chì không phải là lớp gỗ bên ngoài, nhưng là cây than chì bên trong.Vì vậy hãy luôn chú tâm đến những điều xảy ra bên trong tâm hồn bạn.Cây bút chì luôn để lại một dấu vết.Cũng giống như thế,bạn nên biết rằng mọi điều bạn làm trong cuộc sống đều để lại một dấu vết,vậy nên,bạn phải có ý thức trong mỗi hành động của bạn.Điều đó đã cho thấy nhà văn Paulo Coelho đang giảng giải ý nghĩa cuộc sống cho chúng ta.Cây bút chì cũng đã là một cái để làm mẫu cho con người chúng ta.
khi chúng ta nạo bút chì sẽ gây đau đớn cho nó nhưng không phải là ai cũng biết điều này .Họ chỉ biết nạo nhưng không biết được cây bút chì này đang đau đớn thế nào .Nhưng nó còn ám chỉ những con người nữa vì sao ư? Là vì con người nào trên đời ít nhất cũng sẽ ngã hoặc bị tàn tật điều đó để khiến lần sau họ sẽ vững vàng hơn.Ai cũng thế thôi là chúng ta tự tạo cho mình cảm giác đau mà thôi cứ thử đặt bản thân của mình như chiếc bút chì mà xem các bạn sẽ thấy đau đớn.Cảm thấy tội nghiệp cho cây bút chì phải chịu đau đớn mỗi lần mà chúng ta nạo nó.
Tôi luôn luôn biết rằng trong đời sống,bất cứ ai cũng có lúc gặp những sai lầm, bất cứ ai cũng gây ra những lỗi lầm khắc sâu tận trong đáy lòng người khác! Có người ghi nhớ để rồi mãi mãi khắc khoải đi được vì vết thương đó! Có người để nó bị thời gian xóa đi, trống trơn phẳng lặng để viết lên những bài viết cuộc đời đặc sắc hơn, ý nghĩa hơn!Người ta nói rằng cuộc đời thì như là một trang giấy trắng, và chính chúng ta sẽ quyết định viết nó như thế nào! Khi một đứa trẻ mới vào lớp một, cô giáo không cho chúng viết bằng bút bi mà viết bằng bút chì! Bởi vì sao các bạn nhỉ? Vì bàn tay yếu ớt của các bé nhất đính sẽ có lúc viết lên những nét nghuệch ngoặc, sai từ này từ khác! Chúng ta cũng vậy, không ai sinh ra đã có thể viết lên những bài ca cuộc đời một cách hoàn chỉnh! Có lúc chúng ta vì vội vã mà đi sai phương hướng dẫn đến những hậu quả vô cùng khôn lường, có lúc chỉ vì lỗi chủ quan mà mắc sai lầm không thể sửa chữa nó! Làm thế nào đây? Ngồi trách móc bản thân và hứng chịu những lời trách móc của người khác? Như vậy có giải quyết được gì không?Lúc ấy chúng ta cần biết tẩy đi những sai lầm mắc phải và làm lại từ đầu với những bước đi thận trọng hơn! Không ai có thể trưởng thành mà chưa một lầm vấp ngã hay mắc sai lầm! Mỗi em bé trước khi biết đi cũng trãi qua quá trình chập chững với không ít lần vấp ngã! Đừng tự trách bản thân mình quá nhiều các bạn nhé! Cũng như đừng trách móc những người khác khiến họ cảm thấy mình kém cỏi mà mất hết tất cả niềm tin vào chính bản thân họ! Hãy biết chấp nhận sai lầm như một điều tự nhiên trong cuộc sống để đối mặt với sai lầm và thất bạ một cách nhẹ nhàng hơn!Hãy sống bao dung hơn bạn nhé, Bởi vì nếu không sử dụng đến nó cuộc đời của chúng ta sẽ chi chít những vết gạch xóa sau những lần mắc sai lầm! Một tờ giấy như vậy có đẹp đẽ gì không bạn? Hãy để nó là một tờ giấy được viết nên bởi những trãi nghiệm, những thử thách, quyết tâm và cả sự tha thứ và bao dung nữa, bạn nhé !!!
Bình luận (0)